DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 962

“Đừng kêu nữa, cô thực sự bị trúng độc, hơn nữa phỏng chừng cách tử

vong cũng không còn xa.” Sở Phi Dương còn chưa kịp đến gần nhìn kĩ,
Quân Thư Ảnh đã mở miệng nói.

Phinh Đình vừa nghe thấy vậy, gấp đến độ sắp rơi lệ, nàng ngọ nguậy

đứng lên nhằm về phía Giang Tam: “Tên khất cái chết tiệt nhà ngươi! Cho
dù ngươi có hạ độc, còn là loại độc âm hiểm như vậy! Cho dù ngươi có độc
chết người, còn muốn người bị chết khó coi như thế! Ta thành quỷ cũng sẽ
không bỏ qua cho ngươi!”

Giang Tam cuống quít chạy sang một bên, Phinh Đình bị trói chặt, khó

có thể đuổi theo được, liền thở hồng hộc ngã sóng xoài trên mặt đất, vẫn
dùng ánh mắt phẫn hận như cũ nhìn chằm chằm Giang Tam.

Giang Tam nói với Sở Phi Dương: “Sở đại hiệp có lẽ cũng biết loại độc

này đi. Nó tên là Ngũ Độc Tán, chính là lấy ba loại độc trùng hai loại độc
thảo phối chế mà thành, cho dù triệu chứng giống nhau, nhưng phân lượng
của các loại độc thảo độc trùng là bất đồng, nên đương nhiên thuốc giải
cũng không giống nhau, ta cũng không sơ xót mà giữ thuốc giải trên người.
Cho nên trừ phi ta nói cho các ngươi biết phương pháp phối chế, nếu không
ai cũng đừng nghĩ giải được loại độc này! Thế nào, Sở đại hiệp? Ngươi cho
rằng ta có thể uy hiếp ngươi hay không?!”

Sở Phi Dương nhíu mày, còn Quân Thư Ảnh sắc mặt không tốt nhìn

Giang Tam, Giang Tam xoay mặt chống lại ánh mắt y, lại cười hắc hắc nói:
“Ta chẳng qua chỉ muốn đổi lấy vài giọt huyết của nam nhân của ngươi mà
thôi, Quân công tử không cần phải đau lòng như thế. Vốn ta định dùng máu
của nha đầu kia là đủ rồi, ai bảo các ngươi đúng thời điểm quan trọng này
lại nhảy ra quấy rối làm chi?!”

Gã lại nhìn về phía Sở Phi Dương, đắc ý dào dạt nói: “Sở đại hiệp độc

này không đợi người, chỉ qua mấy khắc nữa thôi, cho dù ngài có đáp ứng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.