DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 960

tâm tổn phí chỉ vì muốn dụ ta đến đây. Ngươi lại lừa Phinh Đình, để nàng
cũng đi lên hòn đảo này. Rốt cuộc ngươi có mưu đồ gì?”

“Rất đơn giản ta chỉ muốn mở nơi này ra.” Giang Tam vỗ vỗ bức tường

đá khép kín phía sau: “Việc này ta phải tốn ba năm công sức, mai danh ẩn
tính, không ngừng điều tra, mới tra ra được cô đảo giữa biển này, tra ra
Đông Long Các, tra ra Hiểu Tinh Kiếm, tra ra Kì Lân Huyết, đều chỉ vì một
mục đích. Ta muốn mở môn đạo này ra.”

“Bên trong cánh cửa này có cái gì, mà đáng giá cho ngươi phải hao tổn

tâm lực như vậy?” Vị Phinh Đình cô nương vẫn bị trói chặt tay chân lằng
lặng ngồi dựa vào một vách tường, lúc này nhịn không được mở miệng hỏi:
“Chẳng lẽ thật sự có hi thế trân bảo gì?”

“Cái này không liên quan đến ngươi.” Giang Tam hừ lạnh một tiếng.

“Này, xú khất cái, ngươi muốn máu của ta, cư nhiên còn dám cuồng

vọng như thế?!” Phinh Đình cả giận nói. Lúc này nàng cũng đã cảm nhận
được, nội lực của Giang Tam đang nhanh chóng tiêu nhược, hơn nữa còn có
Sở Phi Dương và Quân Thư Ảnh ở đây, nàng chẳng còn gì phải lo ngại.

Quân Thư Ảnh nhìn tấm bia đá cao cao dựng đứng kia, chu sa ấn kí đỏ

tươi như máu: “Ngươi nói rằng, Hiểu Tinh Kiếm và Kì Lân Huyết là chìa
khoá để mở ra cánh cửa này?”

“Quân công tử nói không sai. Hiểu Tinh Kiếm và Kì Lân Huyết là hai

chiếc chìa khoá, thiếu một thứ cũng không được.” Giang Tam xoay người
nhặt đoạn kiếm nằm chỏng trơ trên mặt đất kia lên, lấy ngón tay khẽ vuốt
ve thân kiếm, nhìn Sở Phi Dương nói: “Ta chỉ cần vài giọt tiên huyết của
các ngươi, nhuộm đỏ thanh kiếm này. Đây là mục đích ta mang các ngươi
tới.”

“Nếu ta nói không thì sao?” Sở Phi Dương nhíu mày, “Giang Tam, mặc

kệ võ công của ngươi lợi hại thế nào, nhưng hiện tại nội lực của ngươi đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.