DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 958

“Ai là bằng hữu với ngươi?!” Quân Thư Ảnh khinh thường cười khẩy

nói.

Giang Tam vâng vâng gật đầu, nói: “Đúng, đúng, Quân công tử nói chí

phải. Nhị vị đại hiệp không coi trọng ta, lão khất cái ta đương nhiên cũng
không dám trèo cao. Ta chỉ muốn nói, cho tới bây giờ ta đối với chư vị
không hề có một chút ác ý nào, việc này dọc theo đường đi hai vị cũng có
thể nhận ra. Dù cho lúc lên hòn đảo này, các ngươi bị rơi vào cơ quan là do
sơ xuất của Vân Phi, đến tận sau này, Vân Phi cùng nha đầu kia tính kế với
ta, đánh lén ta, ta cũng chỉ nhốt Vân Phi lại, còn Phinh Đình cô nương ta lại
không dám bạc đãi. Ta chính là mộtchút chuyện xấu cũng chưa từng làm
a.”

“Nhưng ngươi lừa chúng ta.” Quân Thư Ảnh lạnh lùng nói.

“Các vị từ đầu tới giờ chưa từng tín nhiệm ta đi, nói gì mà bị lừa? Ta có

mục đích của ta, chẳng nhẽ các ngươi là thật sự chỉ thuần tuý muốn giúp
ta? Đều theo nhu cầu mà thôi. Không cần động võ nha.” Giang Tam cười
cười lui từng bước về phía sau.

Cổ tay Quân Thư Ảnh vung lên, chỉ nghe “Sưu” một tiếng, một cây

ngân châm lại sượt qua tai cắm vào thạch bích ngay phía sau Giang Tam.

Nội lực Giang Tam lúc này đã bị tiêu thất gần hết, một cử động gã cũng

không dám, cứng còng đứng tại chỗ, vẻ mặt như khóc nói: “Quân công tử,
không phải ta đã giải thích rõ ràng rồi sao? Ngươi việc gì mà phải làm như
vậy?”

“Ta thấy ngươi liền chán ghét.” Quân Thư Ảnh không vui nói, lại muốn

ra tay, nhưng bị Sở Phi Dương ngăn lại.

“Thư Ảnh, đừng xúc động, ta còn có chuyện muốn hỏi gã.” Sở Phi

Dương nói: “Giang Tam, cái người thần bí ban đầu dẫn dụ chúng ta xuất
thủ, lại lừa Phinh Đình cô nương tới đây, có phải là ngươi hay không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.