DƯỠNG THÚ THÀNH PHI
DƯỠNG THÚ THÀNH PHI
Cửu Trọng Điện
Cửu Trọng Điện
www.dtv-ebook.com
www.dtv-ebook.com
Chương 67
Chương 67
(6)
(6)
T
ranh, tranh, tranh. . . . . .
Tiếng đàn du dương chậm rãi vang lên, An Vân Y ngồi trên ghế, bộ y
phục màu xanh nhạt đón gió nhấc lên vạt áo. Khuôn mặt mang theo sự
ngây ngô và chút quyết tâm không đổi. Nàng ấy hết sức chăm chú, mỗi khi
tiếng đàn sắp phát ra đến cao trào đều không nhịn được khép mắt, mặc cho
cảm giác ngoại giới làm chủ ngón tay nàng khảy đàn.
Một ca khúc trầm bồng du dương, lúc đầu âm điệu hơi thấp như tiếng
khóc lóc kể lể nói ra đau khổ trong lòng mình. Nhạc điệu lạnh lẽo, ưu tư
như mang theo mọi người cùng tiến vào cảnh giới bên trong.
Xuyên thấu qua bóng dáng tiểu cô nương đó, Tịch Tích Chi dường như
nhìn thấy nàng một mình cô độc núp trong góc khi còn bé, không có ai
quan tâm, không có ai mến yêu. Rõ ràng mới một đứa bé mười hai tuổi, sao
có thể đàn ra khúc nhạc như vậy!
Âm thanh thê lương ngày càng xuống thấp, Tịch Tích Chi tràn đầy đồng
tình nhìn chăm chú tiểu cô nương.
Vậy mà, chớp mắt một cái, âm điệu bài hát đột nhiên lên cao như nhìn
thấy hy vọng mới, trong khúc nhạc ngập tràn cảm giác kích động bức thiết.