DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 100

cho nàng chạy loạn, ngộ nhỡ nó chạy đi mất thì hoàng cung to như vậy biết
tìm nơi nào? May mà ai gia gawoj nó ở Ngự Hoa Viên, bằng không sẽ
không biết con chồn này sẽ chạy đi đâu."

Tịch Tích Chi nghiến răng nghiến lời trừng Thái hậu, lão bà này rất

không biết xấu hổ. Mới vừa rồi khuôn mặt còn ác độc dữ tợn ở Ngự Hoa
Viên vậy mà bây giờ lại diễn thành lão phu nhân hiền lành rồi. Khó trách
nàng ta muốn đưa nàng trở lại thì ra nghĩ đóng vai người tốt ở trước mặt An
Hoằng Hàn.

An Hoằng Hàn liếc mắt nhìn Thái hậu một cái, ánh mắt không hề gợn

sóng. Ngược lại khi nhìn con chồn nhỏ thì ánh mắt lại toát ra một chút cưng
chiều.

Ngay trước mặt An Hoằng Hàn, cái lưng của Tịch Tích Chi cuối cùng

cũng có thể thẳng tắp. Mới vừa rồi họ không phải ỷ vào nhiều người mới
dám bắt nạt nàng? Bây giờ có chỗ dựa là An Hoằng Hàn, lá gan Tịch Tích
Chi bắt đầu lớn lên. Từ sáng sớm đến nay, Tịch Tích Chi còn không có đi
qua nhà xí. Ở Ngự Hoa Viên thì có nghĩ đi tiểu một chút nhưng suy nghĩ vì
mặt mũi cho nên nàng vẫn nén nhịn.

Nhớ tới lão bà này lúc trước hành hạ nàng thế nào, Tịch Tích Chi bày ra

bộ dạng không đếm xỉa đến, di chuyển cái mông nhỏ nhắm ngay cẩm bào
của Thái hậu.

Mặt mũi có chỗ nào quan trọng hơn so với báo thù? Thù này không báo,

Tịch Tích Chi ăn ngủ không yên.

Sau đó ——

Một cỗ mùi khai nước tiểu tràn ngập ở trong không khí.

Thật ra thì Tịch Tích Chi đi tiểu cũng không thối, nhưng đối với Thái

hậu ưa sạch sẽ mà nói đơn, đây quả thực là vô cùng nhục nhã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.