DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 1053

thể lực của nàng đi, lúc này mới đi bao lâu đâu, liền không ngừng thở hổn
hển.

"Bắt đầu từ ngày mai, giờ mẹo rời giường, cùng trẫm chạy một vòng

quanh Bàn Long điện." Đi vào lương đình, An Hoằng Hàn mới vừa ngồi
xuống không lâu, liền mở miệng nói.

Sau khi Tịch Tích Chi nghe, giật mình nhảy dựng lên từ ghế đá. Chạy

bộ? Hơn nữa còn là chạy quanh Bàn Long điện? Bàn Long điện chính là
cung điện lâm triều ở bên ngoài, là một cung điện lớn nhất. Chạy một vòng
quanh Bàn Long điện, ít hơn nửa canh giờ là không thể nào chạy xong.

Nhất thời, Tịch Tích Chi lo lắng cho đôi chân đáng thương của mình.

Trước kia lúc còn là con chồn nhỏ, luôn bị An Hoằng Hàn ôm vào trong
ngực, hoàn toàn không cần xuống đất đi bộ, đã sớm dưỡng thành thói xấu
lười biếng của nàng. Nàng thích ngủ nướng, hôm nay lại muốn sáng sớm bị
kéo ra ngoài chạy bộ, đây là cực kỳ bi thống?

"Có thể không đi không?" Tịch Tích Chi nhỏ giọng hỏi, đại khái cũng

biết lời An Hoằng Hàn nói ra, lúc thu về là cực ít, cho nên lúc hỏi câu này
là tràn đầy lo lắng.

"Ngươi cho là thế nào?" Ánh mắt lạnh lẽo đảo qua, An Hoằng Hàn lơ

đễnh nhìn Tịch Tích Chi.

"Ta cho là có thể!" Vì suy nghĩ cho cuộc sống tốt đẹp sau này của mình,

Tịch Tích Chi kiên quyết phải làm chống cự cuối cùng, lắc đàu nhỏ tiến tới
trước mặt An Hoằng Hàn, “Có câu nói, nhất thiên chi kế tại vụ thần (1),
cho nên sáng sớm... chính là dùng để ngủ!”

Nửa câu nói trước còn có chút có lý, nghe nửa câu sau, mày kiếm An

Hoằng Hàn đều nhíu lại rồi.

“Sáng sớm ngày mai phải chạy bộ, không thể nghe theo lời ngươi nói.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.