DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 1052

Hai người cùng đi con đường nhỏ trong hoàng cung, con đường phủ

kích đá ấm, lúc đạp lên sẽ có tiếng vang. Nhưng khi ngươi đi đã lâu, sẽ cảm
thấy một tiếng rồi một tiếng, rất thú vị.

Từ trước đến giờ, Lâm Ân và Ngô Kiến Phong đi theo hai bên trái phải

của An Hoằng Hàn, như hình với bóng. Hai người đi ở phía sau, một đường
đi theo bước chân của An Hoằng Hàn, vẫn duy trì một khoảng cách, không
dám đến gần quá mức, cũng không dám rời đi quá xa. Cách quá gần, sợ
nghe được cuộc nói chuyện giữa bệ hạ và Tịch cô nương; cách quá xa, lại
lo lắng chẳng may bệ hạ gọi bọn họ, bọn họ sẽ không nghe được.

Cho nên nói, vô luận thân phận gì, nghề nghiệp gì cũng tràn đầy bất đắc

dĩ.

Ánh mắt Ngô Kiến Phong nhìn Tịch Tích Chi luôn mang theo một chút

địch ý.

Tịch Tích Chi vừa quay đầu, không cẩn thận nhìn thấy ánh mắt của hắn,

bị dọa đến trong lòng hồi hộp. Nàng chọc tới hắn khi nào? Tại sao hắn nhìn
mình cằm chằm như vậy.

Ngô Kiến Phong cũng phát hiện ánh mắt của mình quá tiết lộ tâm tư, lập

tức quay đầu đi, thu lại tâm tình của mình. Hắn luôn không ưa mái tóc màu
trắng bạc kia của Tịch cô nương, cặp mắt màu xanh cũng sẽ làm hắn liên
tưởng tới con Vân Chồn nào đó chỉ biết hại người.

"Bệ hạ, đi dạo lâu như vậy, phía trước có một lương đình, không bằng đi

vào nghỉ ngơi một chút?" Lâm Ân nhìn thấy Tịch Tích Chi không ngừng
nâng tay áo bào lên lau mồ hôi, phỏng đoán Tịch cô nương nhất định là mệt
mỏi, cho nên nói lên đề nghị này.

An Hoằng Hàn cũng đã sớm chú ý tới cử động của Tịch Tích Chi, xem

ra cả ngày trừ ăn ra chính là ngủ, cũng không phải là một biện pháp. Nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.