DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 107

Nếu như An Hoằng Hàn lựa chọn giúp nàng, Tịch Tích Chi lại càng

không nên tố cáo. Tội danh làm mẹ con bọn hắn trở mặt thành thù Tịch
Tích Chi đảm đương không nổi.

Theo thường lệ dùng cơm trưa ở Ngự Thư Phòng, sau khi ăn xong An

Hoằng Hàn lau khô dầu mỡ bên miệng. Thấy con chồn nhỏ vẫn còn gục
xuống bàn, không hề động một chút thức ăn, lông mày khó hiểu nhíu lại.

"Làm sao không ăn? Có phải thức ăn không hợp khẩu vị hay không?"

An Hoằng Hàn gắp một miếng thịt thỏ lên, bỏ vào trong chén sứ nhỏ trước
mặt con chồn. Ngày hôm trước cặp mắt con chồn nhỏ còn phát sáng khi
nhìn thấy bàn đầy thức ăn vậy vì sao bây giờ lại không có bộ dáng hứng
thú?

Tịch Tích Chi nâng mí mắt lên, chỉ nhìn thoáng qua rồi nghiêng đầu.

Không hợp khẩu vị, không muốn động, khắp người bị thương. . . . . .

‘Chít chít’. . . . . . [Không muốn ăn]. Tịch Tích Chi kêu lên hai tiếng,

đồng thời nhảy đến nằm trên đùi An Hoằng Hàn sau đó không buồn nhúc
nhích.

"Chờ khi ngươi muốn ăn kêu Ngự Thiện Phòng làm." An Hoằng Hàn

biết hôm nay con chồn nhỏ cõ chỗ khác thường, suy đoán đến mấy lý do
vẫn không rút ra kết quả.

Tịch Tích Chi học động tác chiêu bài của lão đầu lần nữa nói rõ nàng

muốn đi Thái Y Viện.

An Hoằng Hàn như cũ thờ ơ, trong lòng có chút nổi giận, lão nhân kia

có chỗ nào tốt? Con chồn nhỏ không phải muốn chạy đi chỗ của hắn đâu.

Vô luận Tịch Tích Chi kêu gọi thế nào, An Hoằng Hàn nhất định không

đồng ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.