DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 1081

Tịch Tích Chi nhận tâm ý của An Hoằng Hàn. Cũng chỉ có người nam

nhân này, mới có thể khoan dung bảo vệ mình như thế.

“Còn không mau chạy? Chẳng lẽ cảm thấy thời gian trẫm còn lãng phí

chưa đủ”. An Hoằng Hàn giơ tay lên liền dắt tay nhỏ bé của Tịch Tích Chi,
cùng nhau chạy về phía trước.

Mặc dù giọng điệu của An HOằng Hàn không tính là dịu dàng, nhưng

Tịch Tích Chi nghe thấy, không khỏi lộ ra một nụ cười. Trong lòng suy
đoán, có lẽ An Hoằng Hàn ở trong thâm cung lục đục đấu đá với những
người khác quá nhiều, cho nên quen che giấu cảm xúc của mình ở dưới mặt
nạ, làm cho người ta nhìn không thấu, cũng không cho phép đoán.

“Ta chạy ngay đây.” Trong thân thể giống như tràn đầy nhiệt tình, Tịch

Tích Chi mở chân củ cải đỏ ra, bước chân cố gắng giữ vững chạy đều với
An Hoằng Hàn.

Dĩ nhiên ‘chạy đều’ này đều là do An Hoằng Hàn thả chậm tốc độ, mới

có thể làm được. Nếu An Hoằng Hàn thật muốn chạy nhanh, hai cái chân
ngắn này của Tịch Tích Chi làm sao có thể đuổi kịp?

Sau khi chạy quanh Bàn Long điện một vòng, khuôn mặt nhỏ nhắn của

Tịch Tích Chi đỏ bừng, mồ hôi cũng dính ướt tất cả sợi tóc lên trán.

Vào một khúc dừng lại kia, Tịch Tích Chi trực tiếp ngã vào trong ngực

An Hoằng Hàn, bắp chân nhức đến độ không đứng được.

Mày kiếm của An HOằng Hàn hơi nhíu, hình như cực kỳ đau lòng.

Nhưng vẻ mặt như thế chỉ xuất hiện một giây, liền nhanh chóng bị An
HOằng Hàn che giấu, từ đầu đến cuối không có bất kỳ người nào nhìn thấy.

Tịch Tích Chi mệt mỏi, đến hơi sức giơ tay lên cũng không có, cả người

tựa vào trong ngực An Hoằng Hàn, cũng lười động một cái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.