DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 1079

Càng nhìn càng cảm thấy nóng lòng, Lâm Ân muốn nhiều lời thúc giục

mấy câu, nhưng không có lá gan đó, chỉ có thể đứng tại chỗ lo lắng phát
sốt.

“Ngươi nhanh đi vào triều sớm đi, ta nhất định sẽ chạy xong.” Nâng tay

nhỏ bé lên, xoa cái trán một chút, Tịch Tích Chi nói đảm bảo với An Hoằng
Hàn.

Nhưng An HOằng Hàn há lại sẽ lo lắng cái này? Càng thấy tiểu hài từ

muốn hắn an tâm rời đi, hắn càng không nỡ bỏ lại một mình nàng. Vuốt
vuốt sợi tóc tán loạn trên đầu vai của Tịch Tích Chi, trong giọng nói lạnh
lẽo của An HOằng Hàn xen lẫn một tia cảm xúc, “Vậy hãy để cho bọn họ
chờ, không phải ngươi nói vận động này có lợi cho cả thể xác và tinh thân
sao? Vì để trẫm khỏe mạnh, cho bọ họ chờ thêm một nén nhang thì như thế
nào?”

An HOằng Hàn nói một trận có chút đạo lý, nhưng chỉ vì chạy bộ mà

làm trễ nải thời gian lâm triều, thật sự là đáng giá sao?

Lâm Ân kinh ngạc há to miệng, không khép được.

Trước kia bệ hạ cha từng lâm triều muộn lần nào, ngày hôm nay lại vì

một lý do đơn giản như vậy, để cho mấy người đại thận đó chờ? Là ông
nghe lâm sao? Vừa nghĩ đến lý do trong lời bệ hạ, Lâm Ân càng cảm tháy
không thể tin tưởng. Quay đầu đúng lúc nhìn thấy Tịch Tích Chi cũng đang
kinh ngạc, trong lòng đột nhiên sáng tỏ.

Bệ hạ rõ ràng chính là không bỏ được Tịch cô nương... Nếu không làm

sao sẽ không đi lâm triều?

“Còn thất thần cái gì? Không nhanh truyền lời cho các đại thần?” Chán

ghét có người dám suy đoán tâm tư của mình, ánh mắt An HOằng Hàn nhìn
Lâm Ân tràn đầy lạnh lẽo, hình như có thể đóng băng tất cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.