DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 1134

Vừa nghĩ tới một vạn lượng hoàng kim, Tịch Tích Chi cũng đau lòng

thương tâm cho An Hoằng Hàn! Mặc dù quốc khố dồi dào, nhưng cứ ban
cho lão hồ ly Tư Đồ Phi Du kia như vậy, Tịch Tích Chi nghĩ thế nào cũng
đều không cam lòng.

“Tạ bệ hạ ban thưởng, đây là chuyện thần nên làm.” Hôm nay Tư Đồ

Phi Du kiếm đủ mặt mũi, đứng ra từ phía sau bàn, hai đầu gối quỳ xuống
đất.

An Hoằng Hàn nhẹ nhàng hừ lạnh một tiếng, nhưng vì chỗ ngồi cách

phía dưới quá xa nên không nghe thấy gì, hắn nói: “Nếu trẫm ban cho
ngươi thì ngươi cứ nhận đi, trẫm không thích có người dám nghịch ý trẫm,
chẳng lẽ Tư Đồ ái khanh muốn thử một lần?”

Ý trong lời nói, không tính là khách khí. Tư Đồ Phi Du cũng không dám

được voi đòi tiên, khom lưng tạ lễ.

“Đều ngồi xuống dùng bữa đi.” An Hoằng Hàn cầm đũa bạc lên, gắp

một miếng Phượng Kim Lân Ngư đưa vào trong chén của Tịch Tích Chi.

Cho dù không có ai nói gì, nhưng tất cả mọi người đều biết, bệ hạ đặc

biệt chuẩn bị Phương Kim Lân Ngư này cho Tịch cô nương. Người có thể
có lộc ăn hưởng thụ loại thức ăn ngon cỡ này, cũng chỉ có một mình nàng.

Rất nhiều đại thần cũng muốn thừa cơ hội này lôi kéo làm quen với An

Hoằng Hàn, nhưng khi nhìn thấy hắn bày ra khuôn mặt băng sơn vạn năm
không đổi, rất nhiều đại thần đều đánh trống lui binh. Chỉ có mấy lão thần
tử đức cao vọng trọng mới dám lên mời mấy ly rượu.

Trong khi đó Tư Đồ Phi Du càng quấn lấy An Hoằng Hàn không thả,

gần như mời một ly, lại một ly.

Lưu Phó Thanh càng không ưa thói quen của ông ta, bưng ly rượu lên,

thở phì phò uống một hơi cạn sạch, mắng một câu, “Tiểu nhân đắc chí.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.