DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 1187

năng thận trọng, chưa bao giờ thích gần gũi với người khác.

Tư Đồ Phi Du và Lưu Phó Thanh cũng sững sờ nhìn theo hai bóng dáng

đã khuất dần sau cửa lớn, rõ ràng chỉ là một đứa trẻ tám tuổi, rốt cuộc trong
lòng bệ hạ đang nghĩ gì? Chẳng lẽ đó đúng thật là con gái riêng của bệ hạ ở
bên ngoài? Nhưng không phải vấn đề này trước đó đã bị phủ nhận sao!

Mùa hè đã qua, khí trời đổi sang thu mát mẻ.

Tịch Tích Chi nằm sấp ở giữa màn che màu vàng kim ấm áp, ngủ rất

say, chu cái miệng nhỏ nhắn hồng như hoa anh đào, gương mặt nhỏ bé
trắng trẻo mũm mĩm vô cùng đáng yêu.

An Hoằng Hàn ngồi ở sau thư án, nghiêm túc xử lý chính vụ.

Tịch Tích Chi cảm thấy trên người hơi đau thì khó chịu nhíu mày, đưa

tay gãi mấy cái ở mu bàn tay. Vì móng tay của nàng đều được cắt tỉa định
kì, cho nên mu bàn tay chỉ có vài vết đỏ mờ mờ, mấy giây sau, vết đỏ ấy
cũng nhanh chóng biến mất.

Nếu hiện tại Tịch Tích Chi chịu mở mắt ra xem, chắc chắn có thể nhìn

thấy trên mu bàn tay nàng mọc lên một lớp lông tơ màu trắng bạc rất nhỏ
và ngắn. Nếu không nhìn kỹ, tuyệt nhiên sẽ không thấy. Nhưng mà Tịch
Tích Chi thần kinh thô lại cho rằng nàng bị muỗi chích, vì vậy hoàn toàn
không để chuyện này ở trong lòng.

Cảm giác đau nhói chỉ dừng lại trong ít giây rồi nhanh chóng biến mất.

Sau đó lớp lông tơ cũng nhạt dần, lập tức giống như có sinh mệnh chui vào
da thịt non mịn của Tịch Tích Chi, chớp mắt một cái, đã biến mất khỏi bề
mặt da Tịch Tích Chi, giống như chưa từng xuất hiện.

Có lẽ bởi vì động tác gãi ngứa của Tịch Tích Chi tương đối lớn, khiến

An Hoằng Hàn chú ý, hắn quay đầu nhìn thoáng qua, thấy Tịch Tích Chi
vẫn ngủ ngon như trước, ngoại trừ chăn bông trên người bị đá xa một chút,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.