DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 1200

An Hoằng Hàn đổi sang một góc độ khác, nói chuyện với Tịch Tịch

Chi. Trong lời nói mang theo vài phần trêu ghẹo, cũng có mấy phần ghen
tuông. Nhưng nếu Tịch Tích Chi dám trả lời hắn là "Đúng", thì hắn tuyệt
đối sẽ không thể khống chế được tâm tình của mình.

Giọng buồn buồn truyền đến từ trong chăn bông. Bởi vì chăn bông hơi

dày, giọng Tịch Tích Chi lại nhỏ cho nên khi truyền đến tai An Hoằng Hàn
đã như tiếng ruồi muỗi.

"Ai coi trọng hắn! Đó chỉ đơn thuần là thưởng thức!" Tịch Tích Chi thề

với trời, trong lòng tuyệt không có nửa điểm khinh nhờn với Đoạn Vũ Phi.

"Thật sao?" An Hoằng Hàn cố ý hỏi ngược lại một câu, trong lời nói

dày đặc sự không tin, "Nếu không coi trọng hắn, sao lúc nào cũng muốn ở
cạnh hắn? Tịch Tích Chi, nếu ngươi thật sự thích hắn, trẫm có thể làm chủ
cho ngươi."

An Hoằng Hàn nâng cầm của Tịch Tích Chi lên, lần đầu tiên gọi cả tên

họ đầy đủ của đối phương. Ngón tay mang theo vết chai, nhẹ nhàng vuốt ve
qua lại gò má của Tịch Tích Chi, vừa mập mờ lại vừa có chút nguy hiểm.

Dường như cảm giác trên cằm thoáng cái đã phóng đại gấp mấy lần.

Tịch Tích Chi rõ ràng cảm nhận được nhiệt độ của bàn tay lớn kia. Trong
lòng xuất hiện một chút mất tự nhiên, để che giấu chuyện mình đang luống
cuống, Tịch Tích Chi bèn giơ tay đẩy bàn tay của An Hoằng Hàn ra.

"Ai cần ngươi làm chủ! Ngươi đâu phải là cha mẹ ta, dù ta có thích

người nào, đó cũng là chuyện của chính ta."

Chuyện của nàng?

Nghe được lời này, An Hoằng Hàn không khỏi cười lạnh một tiếng,

ngay từ lúc con chồn nào đó xông đến bên cạnh hắn thì tất cả của nàng đã
do mình nắm giữ, bất kể là tâm, hay là thân, tất cả đều là của hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.