DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 1229

"Hoàng huynh..." Bỗng nhiên, một giọng nói thanh thúy như chuông

bạc vang lên.

Một nửa ánh mắt của An Hoằng Hàn liền dời khỏi Tích Tịch Chi, đôi

mắt lạnh như hàn băng im lặng hỏi có chuyện gì.

Các công chúa khác thấy hoàng huynh nhìn qua đây, cả đám đều ngẩng

đầu ưỡn ngực, mặt tươi cười cố gắng ra vẻ chính mình là người ôn nhu,
hiểu lễ nghĩa.

Chỉ tiếc rằng ánh mắt của An Hoằng Hàn không hề liếc nhìn các nàng

dù chỉ một cái, ngay cả ánh mắt nhìn An Vân Y cũng không mấy kiên
nhẫn.

Từ ánh mắt của đối phương, An Vân Y nhìn ra được một chút manh

mối, bàn tay giấu trong ống tay áo hơi xiết chặt. Bề ngoài, tuy nàng được
vầng sáng bao phủ, nhưng hoàng huynh chưa từng chia cho nàng một chút
sủng ái nào! Mà người nhận được sự sủng ái của hoàng huynh, hoàn toàn
ngây ngô không biết, mỗi ngày ngoại trừ ăn và ngủ, vẫn chưa từng làm một
chuyện nghiêm chỉnh nào!

Rốt cuộc là nàng thua kém người kia ở chỗ nào?!

Càng nghĩ càng khiến người ta tức giận, suýt chút nữa An Vân Y đã

không thể kiềm chế nổi cảm xúc của bản thân. Móng tay phải bấu sâu vào
lòng bàn tay mới dần dần bình tĩnh lại.

"Hoàng huynh, Y nhi biết tính toán của người. Cho dù thật sự phải gả

đến Anh Huy quốc, Y nhi cũng cam chịu.” An Vân Y nghẹn ngào nói, hai
mắt long lanh như nước, giống như có thể khóc bất cứ lúc nào.

“Y nhi không cầu cái khác, có thể đóng góp cho mối bang giao giữa hai

quốc gia, đời này Y nhi sống cũng coi như có ích rồi. Nhưng mà… trước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.