DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 1367

Ở giữa đại điện, có một bàn bạch ngọc cao hơn một thước.

An Hoằng Hàn đã sớm nhìn thấy bàn ngọc đó, đang đi về bên kia.

Mặc dù cách khá xa, Tịch Tích Chi cũng có thể trông thấy đồ để trên

bàn ngọc.

Nhớ tới long châu trong truyền thuyết, trái tim nhỏ của ttc nhảy thình

thịch, nói gì cũng phải đi mở mang kiến thức.

Nếu hai người tiến vào trong cung điện, không phải Tịch Tích Chi, cũng

không phải là An Hoằng Hàn. Như vậy vào giờ phút này, nói không chừng
vì đồ trên bàn ngọc kia gây chiến, giết đến ngươi chết ta sống.

Lại nói, đối với thiên đế chưa từng gặp mặt đó, trong lòng Tịch Tích

Chi chỉ tồn tại một tia khinh bỉ. Bởi vì nghe An Hoằng Hàn nói qua chuyện
tình tổ tiên An thị, cho nên đối với những gì hắn ta làm, Tịch Tích Chi
không có một chút hảo cảm. Tổ tiên An thị rõ ràng chính là một vị trung
thần, mà cuối cùng lại rơi vào kết quả như vậy.

Bởi vì thay thiên đế bán mạng, cuối cùng rơi vào kết quả chết nơi đất

khách quê người. Ghê tởm nhất chính là, còn sử dụng âm mưu để An thị
đời đời thế thế bán mạng cho hắn.

Tịch Tích Chi vô cùng trơ trẽn.

So với tâm tình tức giận bán mạng của Tịch Tích Chi, An Hoằng Hàn

ngược lại bình tĩnh rất nhiều.

“Chuyện đã qua hơn nghìn năm qua, ai đúng ai sai đã sớm không quan

trọng. Huống chi, con đường này là chính tổ tiên ta chọn.” Hắn tin tưởng tổ
tiên không phải một đứa ngốc, có lẽ lúc phụng mệnh hạ phàm quản lý nhân
gian, đã nghĩ tới có kết quả này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.