DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 1424

Ngược lại con chồn nhỏ trong ngực hắn không nhìn nổi nữa, lay móng

vuốt, kéo mạnh tay áo của hắn.

Mặc dù con chồn nhỏ không có mở miệng nói chuyện, An Hoằng Hàn

lại có thể hiểu ý của nàng là muốn hắn đồng ý. Từ trước đến giờ, con chồn
này luôn mềm lòng, hiện tại có người cầu hắn, hơn nữa tình huống lại thảm
như vậy, nàng không thể nào ngồi yên không ý đến.

"Người kia ở đâu?" An Hoằng Hàn giơ tay lên nhéo lỗ tai con chồn

trong ngực, mềm nhũn, vô cùng thoải mái.

Phụ nhân trung niên giống như nhìn thấy cứu tinh, vui mừng mà khóc,

"Ở phía đỉnh núi đối diện, ta nghe nói này hôm nay đại phu đi vào trong
đó."

An Hoằng Hàn không tiếp tục dây dưa với phụ nhân trung niên, cất

bước liền đi xuống núi. Mặc dù hắn chưa nói đáp ứng, nhưng phụ nhân
trung niên biết hắn nhất định là đồng ý giúp đỡ rồi, hiếm khi có được người
tốt bụng như vậy, bà không ngừng nói cảm ơn với bóng lưng rời đi của An
Hoằng Hàn.

Nhưng bà không biết, người bà nên chân chính cảm tạ không phải An

Hoằng Hàn, mà phải là con sủng vật ở trong ngực hắn.

Nếu không phải Tịch Tích Chi muốn xen vào chuyện bao đồng, An

Hoằng Hàn nói gì cũng sẽ không nhúng tay vào, bởi vì hắn trải qua quá
nhiều sinh tử. Đối với hắn, thêm một người chết cũng chỉ là chuyện râu ria
thôi.

Hai ngọn núi có khoảng cách khoảng năm dặm, cũng không tính là quá

xa.

Bất quá lên núi và xuống núi thì có chút vất vả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.