DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 22

tâm trạng lại cảm thấy vô cùng phiền loạn, thật sự kích động nghĩ muốn
bóp đứt cổ nó.

Không hổ là nô tài phục vụ An Hoằng Hàn nhiều năm, Lâm Ân tạm thời

ổn định tâm thần, "Bệ hạ, ngài xách cổ con chồn sẽ khiến nó không thoải
mái, đương nhiên nó phải kêu lên."

Tịch Tích Chi cảm kích nhìn về phía Lâm Ân, nhìn đi, vẫn là vị đại thúc

trung tuổi này hòa ái dễ gần. Không như vị Quân Vương hành động chẳng
phân biệt được nặng nhẹ, không hiểu được chút dịu dàng nào. Để hắn tiếp
tục xách cổ thì sớm muộn màng sẽ biến thành một con chồn nhỏ trụi lông. .
. . . .

Chít chít. . . . . .

Tịch Tích Chi kêu lên lần nữa.

"Thì ra là thế." An Hoằng Hàn thả nhẹ sức lực, đôi tay xuyên qua dưới

nách con chồn nhỏ, nâng nó lên.

Tư thế ôm lần này thoải mái hơn.

Thật ra cũng không thể trách An Hoằng Hàn, hắn là vua một nước, từ

nhỏ đã cơm ngon quần áo đẹp, mọi thứ đều được người khác hầu hạ, có khi
nào hắn hầu hạ người khác? Cho nên, lúc vừa mới bắt đầu chăm sóc nó khó
tránh khỏi có sơ sót.

"Bệ hạ, con chồn nhỏ chưa trưởng thành giống kiểu một đứa trẻ sơ sinh

của loài người, đều thuộc giai đoạn cực kì yếu ớt. Đoạn thời gian này phải
chăm sóc thật tốt. Ví dụ như ôm vào lòng, hơi không cẩn thận sẽ tạo thành
tàn tật cả đời về sau." Chớ xem thường vị tổng quản này, mặc dù chữ nghĩa
ông không hơn đám đại thần nhưng hiểu biết cuộc sống lại rất nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.