DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 232

Những đồ ăn này đều là bữa ăn trưa của bệ hạ nhưng lại rơi vãi toàn bộ,

lần này chỉ sợ tính mạng của các nàng khó giữ được. Một đám cung nữ
khóc sướt mướt, từng giọt nước mắt không ngừng rơi xuống.

"Con Vân chồn đang chạy đến Ngự Thiện Phòng!" Tên thái giám cầm

đầu la lên: "Tiểu Lưu Tử, ngươi chạy nhanh đến Ngự Thư Phòng bẩm báo
bệ hạ. Con cá này chắc chắn không sống nổi, chúng ta có thể giảm bớt tội
liền cố gắng giảm thiểu.”

Cách một thời gian dài, cá Phượng Kim Lân chắc chắn đã chết khô rồi.

Bọn họ lại không dám đánh mắng con chồn nhỏ nên chỉ có thể trước hết
thông báo bệ hạ không biết chừng còn có con đường sống.

Tiểu Lưu Tử dừng bước, sửng sốt hồi lâu, lập tức thay đổi phương

hướng, chạy về phía ngã ba. Hắn vốn tưởng rằng chăn sóc cá Phượng Kim
Lân là công việc thoải mái nhất, không ngờ mới vừa được điều tới mấy
ngày liền gặp phải chuyện xui xẻo.

Nhìn thấy Ngự Thư Phòng xuất hiện trong tầm mắt, Tiểu Lưu Tử gia

tăng tốc độ, cúi đầu nghĩ vọt vào, không ngờ bị thị vệ canh bên ngoài cản
lại.

Lâm Ân đúng lúc bưng trà đi vào, nhìn thấy Tiểu Lưu Tử, trừng mắt liếc

hắn, "Ngươi là người cung nào? Không biết đi đón hay sao, ngộ nhỡ quấy
rầy bệ hạ phê duyệt tấu chương, ngươi còn muốn đầu hay không?"

Lần đầu tiên Tiểu Lưu Tử nhìn thấy Đại Tổng Quản, sợ hãi vai run bần

bật, nhỏ nhẹ nói: "Dạ. . . . . Là Vân. . . . . . chồn. . . . . ."

Không đợi hắn nói xong, Lâm Ân liền vội vàng hỏi: "Con Vân chồn làm

sao?"

Theo suy nghĩ của ông về mức độ bệ hạ coi trọng con chồn kia, nếu nó

thật sự xảy ra chuyện gì thì đám nô tài bọn họ đừng mong có ngày sống tốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.