DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 255

chảy máu, mặt mũi trắng bệch không còn giọt máu.

Trong nháy mắt nàng quyết định ăn con cá kia, nàng đã nghĩ đến kết quả

sau này. Ngay từ đầu, nàng đã chuẩn bị tâm lí chờ sau khi “gạo nấu thành
cơm” (1) rồi khuyên An Hoằng Hàn bỏ qua cho đám thái giám, còn một
mình chịu trách nhiệm. Không ngờ An Hoằng Hàn không nói một chữ nào
đến lỗi lầm của nó, ngược lại còn truy cứu trách nhiệm sao nhãng của đám
thái giám.

(1) Gạo nấu thành cơm: trong này ý nói, cứ ăn vào bụng rồi tính "Kéo

xuống chém." An Hoằng Hàn trừng trị người phạm sai lầm chỉ có hai cách.
Một là chết. Hai là sống không bằng chết.

Cho tới hôm nay chỉ có sủng vật Vân chồn có thể chọc giận An Hoằng

Hàn mà vẫn còn bình yên vô sự sống trên đời.

Lâm Ân đi hai bước, quay sang Ngô Kiến Phong nói: "Ngô thị vệ,

chuyện này giao cho ngươi."

Thân thể đám thái giám bò lổm ngổm trên sàn, nước mắt đẫm ướt cả

khuôn mặt trông như loài chó bò trên mặt đất lúc bình thường, họ muốn bò
đến trước mặt An Hoằng Hàn cầu xin tha thứ.

Khuôn mặt An Hoằng Hàn không chút biểu cảm, thờ ơ nhìn hành động

của đám thái giám.

Tịch Tích Chi chưa từng nghĩ đến hắn máu lạnh đến vậy, chuyện này

nàng cũng có mấy phần trách nhiệm. Huống chi, tội của bọn họ cũng không
quá lớn chỉ là lười biếng trốn đi đánh bạc mà thôi. Nàng thậm chí cho rằng
cách An Hoằng Hàn xử phạt nô tài quá mức nghiêm khắc.

Mạng sống chỉ có một, mỗi người đều có quyền sinh tồn trên đời. Chỉ vì

một lỗi nhỏ liền vô tình tước đoạt đi sinh mạng của bọn họ, hắn làm vậy
quá mức tàn nhẫn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.