DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 263

Lâm Ân và Ngô Kiến Phong đều đổi một bộ thường phục (3), đi theo

An Hoằng Hàn tiến về phía trước.

(3) Thường phục: là quần áo mà người dân bình thường mặc.

Trước cửa cung, một chiếc xe ngựa bình thường đang đỗ. Bọn họ vừa đi

ra ngoài liền lên xe ngựa ngồi, chiếc xe lắc lư tạm biệt hoàng cung nguy
nga.

Từ lúc ngồi lên xe ngựa, Tịch Tích Chi liền không an phận. Do nàng

không đủ chiều cao nên hai chân sau đạp bắp đùi An Hoằng Hàn, còn hai
móng vuốt ở trước vịn cửa sổ xe, nhìn không chớp mắt ra ngoài.

Đường phố ồn ào, người bán hàng mời khách gào thét, đâu đâu cũng có

quán rượu, nhà trọ.

Tịch Tích Chi trố mắt nhìn chằm chằm người dân đi qua đi lại, cái cổ

duỗi thẳng vươn dài nhìn ra phía ngoài, bộ dáng như khao khát toàn bộ thân
thể đều chen ra ngoài.

An Hoằng Hàn ngồi tựa trên tấm da hổ, nhìn dáng vẻ hưng phấn của

con chồn nhỏ, khóe miệng vẫn luôn hiện ý cười chưa biến mất. Chỉ cần con
chồn nhỏ chịu quay đầu nhìn lại, nàng nhất định sẽ phát hiện ra ánh mắt
hắn vô cùng dịu dàng sẽ làm người ta phải đắm chìm trong đó.

"Ngươi muốn rơi ra sao mà cái cổ còn định thò thêm ra bên ngoài nữa?"

Thấy nửa trên của con chồn nhỏ đã chen ra ngoài rồi, rốt cuộc An Hoằng
Hàn nói cao giọng.

Tịch Tích Chi chép chép miệng, lải nhải mấy tiếng. Đột nhiên nàng ngửi

thấy được mùi thơm mê người. . . . . .

Tịch Tích Chi thèm đến nỗi suýt chút chảy nước miếng, nước Phong

Trạch không chỉ nước mạnh dân giàu, đặc biệt hơn thức ăn ngon cũng rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.