Có thể do linh khí toàn thân bị vét cạn nên Tịch Tích Chi càng thêm
nhạy cảm với những tia linh khí. Từng tia linh khí như hiện hình quanh tròn
xung người nàng. Càng tới gần ao, linh khí càng trở nên tinh khiết tràn đầy.
Tịch Tích Chi vui sướng hít sâu hai hơi, bộ dáng hưởng thụ đi đến gần
ao nước nhìn. Ánh trăng phản chiếu trên mặt ao tỏa ra từng gợn sóng ánh
sáng màu bạc, cá Phượng Kim Lân vẫy đuôi càng nhìn càng thấy lấp lánh
ánh sáng trăng làm tăng thêm một phần xinh đẹp.
Ngồi ở trên bãi cỏ xanh, Tịch Tích Chi tụ khí vào đan điền, thả lỏng
toàn thân hấp thu linh khí vào cơ thể.
Linh khí dưới ao nước đột nhiên thay đổi phương hướng, một bộ phận
lớn mạnh mẽ lao tới chỗ con chồn nhỏ. Bằng ánh mắt người thường không
thể nhìn thấy, từng tia từng tia chui vào thân thể Tịch Tích Chi.
Mỗi khi tu luyện, Tịch Tích Chi đều rất chuyên tâm. Dù bốn phía gió
thổi cỏ lay động cũng không liên quan gì tới nàng.
An Hoằng Hàn mặc trên người chiếc áo khoác màu xanh dương, không
mang theo bất kỳ thái giám thị vệ, đi theo sau con chồn nhỏ tới cổng ao
Thanh Nguyên. An Hoằng Hàn không phải người tu tiên, nhưng cũng từng
tiếp xúc qua vài hòa thượng đạo sĩ. Dù nhiều hay ít, hắn cũng có chút hiểu
về chuyện đó.
Nhìn thấy hành động khác thường của con chồn nhỏ, An Hoằng Hàn tự
giễu cười mỉa, thế nhưng mình lại chẳng hay biết gì lâu như vậy. Khó trách
con chồn nhỏ nghe hiểu được tiếng người, thì ra nó là đã sớm mở ra Linh
Khiếu (1).
(1) Linh Khiếu: ý là có ý thức, biết suy nghĩ, được hiểu là mở mang về
đầu óc, trí tuệ, biết nhận thức.