DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 321

cái bụng nhỏ. Nói thế nào, nàng cũng là một hoàng hoa khuê nữ (1), sao
đậu hũ có thể dễ dàng để nam nhân ăn tùy tiện.

(1) Hoàng hoa khuê nữ: ý chỉ con gái mới lớn, con gái nhà lành trong

sạch.

Nhưng so với bàn tay dùng sức của An Hoằng Hàn thì chút giãy giụa

của Tịch Tích Chi không hề có tác dụng.

Vì Tịch Tích Chi bị người khác đánh thức nên sau khi rời giường vốn

mang theo bực tức, lúc này An Hoằng Hàn còn cố ý đùa giỡn nàng, nàng
không nhịn được trong lòng lửa giận cháy bừng bừng, há miệng, cắn một
phát vào bàn tay đang làm loạn kia.

Lâm Ân mới vừa dẫn dắt đám cung nữ mang thức ăn vào Ngự Thư

Phòng, nhìn thấy một màn này, bị dọa sợ đến nỗi tay cầm phất trần run lên.
Trời ạ, con chồn nhỏ không muốn sống!

Giây phút Tịch Tích Chi cắn lên, lập tức hối hận. Tại sao nàng có thể

cắn ‘ cơm cha áo mẹ ’ cơ chứ, ngộ nhỡ An Hoằng Hàn Sinh tức giận, mình
sẽ chờ bị người ta chặt làm trăm mảnh rồi. Chạm đến da An Hoằng Hàn,
Tịch Tích Chi không dám cắn thật, hàm răng cọ xát qua mu bàn tay hắn
liền lập tức lùi về miệng.

Hàm răng con chồn nhỏ sắc nhọn xẹt qua, An Hoằng Hàn lại cảm thấy

cảm xúc cũng không tệ lắm. Hàm răng nó cũng không sắc bén, cho dù có
cắn thật cũng không bị thương nhiều.

Nhìn thấy con chồn nhỏ hiểu được việc ghìm dây cương trước bờ vực

(2), ánh mắt An Hoằng Hàn thoáng qua ý đùa cợt, khóe miệng che giấu nụ
cười lạnh, "Lá gan ngươi càng lúc càng lớn, lại dám cắn trẫm? Chẳng lẽ
trẫm càng nuông chiều ngươi... ngươi lại càng không biết điều?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.