DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 366

An Hoằng Hàn không biết suy nghĩ trong lòng con chồn nhỏ, nếu hắn

biết thì nhất định hắn sẽ không nhịn được nâng lên khóe môi. Ngoài bắt bọ
chó ra, chẳng lẽ lại không có những cái cớ khác sao?

Một người một con chồn chơi đùa hưng phấn trên ngai vàng Kim Long,

nhưng các đại thần đang đứng phía dưới ngay tư thế đứng cũng chưa thay
đổi đến mức cặp chân đã không chịu được run rẩy, từng giọt mồ hôi chảy
ròng qua bên tai trôi xuống.

Ngay khi tất cả mọi người sắp đợi chờ không nổi nữa thì ngoài điện

bỗng truyền đến một tiếng hô to: "Thái tử nước Luật Vân đến!"

Dẫn đầu là Lưu Phó Thanh, đi sau ông là hơn mười nam nhân ngoại

quốc.

Trong đó có một nam nhân tuổi tầm trên dưới hai mươi khiến hai mắt

mọi người bỗng phát sáng.

Ít nhất ánh mắt đầu tiên Tịch Tích Chi nhìn đã ngay lập tức phát hiện ra

hắn ta trong đám người. Dĩ nhiên không thể thiếu được mối liên quan đến
dáng vẻ bên ngoài của hắn ta. Nam tử mặc bộ y phục màu trắng sáng sủa,
trên đầu đội chiếc mũ khảm báu vật Tử Kim, bên trán là hai hạt dây châu
bằng vàng rủ xuống, còn khóe miệng luôn nở nụ cười nhàn nhạt làm cho
người ta có cảm giác đang đắm chìm trong cơn gió mùa xuân.

Dùng thành ngữ ‘mặt mũi như ngọc’ để miêu tả hắn ta cũng không quá

khoa trương chút nào.

Nói đến người có thể so sánh được, Tịch Tích Chi quay chiếc đầu nhỏ

đầy lông lá ra sau, nghiêm túc nhìn An Hoằng Hàn mấy lần. Nàng gật đầu
thật sự nghiêm túc một phát, hai nam nhân này không chỉ trái ngược nhau
về bề ngoài mà ngay cả tính cách cũng hoàn toàn khác biệt nhau. Người
trước thì lãnh khốc tàn bạo, gương mặt luôn lạnh lùng như người khác thiếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.