DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 376

"Vốn còn muốn tối nay sai ngự trù nướng một con cá Phượng Kim Lân

cho ngươi ăn, xem ra. . . . . . dường như không cần nữa." Tốc độ ngữ điệu
An Hoằng Hàn rất chậm, nói xong lời cuối cùng kia hơi mang theo ý tiếc
nuối, cố ý nói cho con chồn nhỏ nào đó nghe.

Lỗ tai nhọn của con chồn nhỏ rung lên, rất không nghĩa khí cúi đầu.

Nàng chậm rãi xoay người lại, mặt đối mặt với An Hoằng Hàn, nhanh
chóng lè lưỡi ra liếm một lượt từ trên xuống.

Do động tác con chồn nhỏ quá nhanh nên An Hoằng Hàn còn chưa kịp

hưởng thụ cảm giác kia thì đã kết thúc.

An Hoằng Hàn tiếc nuối lần nữa nói: "Xem ra ngươi không muốn ăn

đâu, nghe người nước Luật Vân nói, trong nhóm cá này có một con rất
lớn."

Cám dỗ! Cám dỗ một cách trần trụi!

Cân nhắc một lúc, con chồn nhỏ biết rõ An Hoằng Hàn cố ý nói như

vậy, nhưng vẫn đi theo mắc lừa. Lại một lần nữa lẽ chiếc lưỡi trắng nõn ra
liếm qua mu bàn tay An Hoằng Hàn.

Được đối đãi như ý nguyện nên sắc mặt An Hoằng Hàn dần dần dịu đi,

"Lâm Ân, sai Ngự Thiện Phòng tối nay chuẩn bị một con cá Phượng Kim
Lân."

Nếu để cho người của nước Luật Vân biết, loài cá mà bọn họ không tiếc

ngàn dặm đưa tới chỉ để lấp đầy dạ dạy của con chồn nhỏ nào đó thì không
biết họ sẽ nghĩ thế nào.

An Hoằng Hàn phụ trách phê duyệt tấu chương, mà Tịch Tích Chi thì

phụ trách mài mực. Thỉnh thoảng tiếng mực văng khắp nơi thì chắc chắn sẽ
có vài giọt như mọc thêm con mắt bắn lên người con chồn nhỏ tạo thêm
mấy nốt ‘ mụn ruồi đen nhỏ ’ cho nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.