DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 39

một ly rượu xuống bụng, giống như uống không phải rượu, mà là nước, căn
bản sẽ không làm say lòng người.

Tịch Tích Chi vụng trộm giơ ngón tay cái lên, tửu lượng giỏi. Uống hết

nhiều rượu như vậy, mặt không đỏ hơi thở không gấp.

Bên trong chén, rượu bập bềnh, nổi lên một vài gợn sóng lăn tăn. Tịch

Tích Chi vừa đúng lúc có chút khát nước, nhìn An Hoằng Hàn uống nhiều
chén như vậy, cũng không thấy vẻ say, nghĩ thầm chắc rượu này nồng độ
cũng không quá cao. Rón rén nhảy đến trên bàn, một cái đầu đầy lông ngẩn
ngơ nhìn về phía ly rượu bạch ngọc. Đưa ra hai chân mập mạp, ôm lấy ly
rượu, lè ra đầu lưỡi phấn nộn, liếm liếm rượu ngon.

Rượu ngon tỏa ra mùi thơm nồng nặc, đầu lưỡi Tịch Tích Chi vừa mới

chạm được, lại cảm thấy cay, nhưng khi vừa đưa vào miệng lại cảm thấy vô
cùng thơm mát. So với vài hũ rượu ngon Tử Mỹ mà sư phụ len lén cất giấu
kia, uống ngon hơn nhiều.

Lại lè lưỡi liếm liếm lần nữa, cho đến khi hết rượu thấy đáy rồi, hai cái

móng vuốt cũng luyến tiếc buông ra ly rượu.

Lâm Ân giật mình nhìn, lo lắng mở miệng nói: "Bệ hạ, đó là ly rượu của

ngài. . . . . ."

An Hoằng Hàn thật không có tức giận, nhìn bộ dáng con chồn nhỏ tham

uống rượu, nói không ra được thú vị.

"Lại cho nó thêm một chén." An Hoằng Hàn chỉ hướng ly rượu mà con

chồn nhỏ ôm, hứng thú dâng cao.

Lần đầu tiên nhìn thấy con chồn nhỏ biết uống rượu, Lâm Ân cũng rất

tò mò, nghe theo An Hoằng Hàn phân phó, lại rót đầy một chén vào ly rượu
kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.