DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 392

Trong mắt hàm chứa nước mắt, như sắp chảy xuống, An Nhược Yên giả

vờ nâng khăn lụa lên, xoa xoa khóe mắt.

Bằng vào chút tâm tư nhỏ như vậy đã liền nghĩ muốn lừa gạt An Hoằng

Hàn, vậy thì đã quá coi thường hắn, hắn lạnh lùng nói: "Biết được là tốt
rồi."

Khác với biểu hiện thế mạnh như An Nhược Yên, ngược lại bộ dáng

nhát gan yếu đuối của An Vân Y càng làm mọi người nghiêng về phía nàng
ấy.

Cũng không thể để đám công chúa đó đến một chuyến tay không mà về,

nhưng An Hoằng Hàn lại không đành lòng giật đồ từ dưới móng vuốt con
chồn nhỏ, liền nói: "Lâm Ân, lại đi cầm một phầ đồ trang sức tới ban cho
các vị công chúa."

Lâm Ân lĩnh mệnh xong, cùng đi ra ngoài với Ngô Kiến Phong.

Chờ đến lúc hai người bọn ông quay trở lại, trên tay mỗi người lại bưng

một hộp trang sức đến. Trong hộp chứa đựng toàn bộ đều là đồ trang sức,
vòng tai, lắc tay, trâm cài tóc. . . . . . Thứ gì nên có đều có.

Mỗi vị công chúa nhao nhao chọn một hai món đồ trang sức, sau khi

cám ơn An Hoằng Hàn ban ân liền lần lượt lui ra khỏi Ngự Thư Phòng.

Trước khi đi, chỉ có sắc mặt một người là An Nhược Yên còn chưa tốt

lắm, quay đầu lại hung hăng trừng con chồn nhỏ một cái. Chung quy một
ngày, nàng nhất định làm cho tiểu súc sinh này biết tay.

Tịch Tích Chi đang kiểm lại ‘ chiến lợi phẩm ’ nên đáng tiếc không nhìn

thấy cái nhìn giống như cảnh cáo kia của An Nhược Yên.

Nhưng An Hoằng Hàn lại nhìn thấy, hắn hơi nhíu, nâng mày kiếm lên.

Người khác tốt nhất đừng đụng vào thứ gì của hắn, nếu không. . . . . . Bất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.