DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 400

Hắn càng ngày càng cảm thấy con chồn nhỏ thú vị, không ngờ một sủng

vật lại có mặt giống tính cách con người như vậy.

Sau khi Tịch Tích Chi tạm biệt ba con bươm buớm, nàng liền chuẩn bị

trở về cung tìm An Hoằng Hàn. Ai ngờ mới đi được nửa đường, đột nhiên
xuất hiện một đám Trình Giảo Kim (3), phản ứng đầu tiên của Tịch Tích
Chi là tìm chỗ trốn.

(3) Trình Giảo Kim: chỉ người, vật hoặc sự cố xuất hiện, phát sinh ngoài

ý muốn.

Nhưng đối phương đã sớm nhìn thấy nó. . . . . .

Không biết âm thanh người nào hô to: "Là Vân chồn!"

Tiếng kêu này hoàn toàn làm tan vỡ suy nghĩ phải ẩn trốn trong lòng

Tịch Tích Chi.

Dù gì nàng cũng là sủng vật có người làm chỗ dựa, Tịch Tích Chi thách

họ dám bắt nàng làm gì, nàng dũng cảm ưỡn ngực đi về phía các nàng ta.

Con đường nhỏ xây dựng vòng qua hòn non bộ, bên kia là hồ nước sâu.

Ánh nắng chiếu lên mặt nước, sóng gơn lăn tăn hiện lên bóng hòn non bộ.

Ngay lúc nàng sắp đi lướt qua, giọng nói nũng nịu như tiếng chuông bạc

truyền đến, "Ồ? Hai tiểu cung nữ khi nào cũng đi theo ngươi giờ ở chỗ nào
vậy? Chẳng lẽ họ không sợ ngươi gặp chuyện gì bất trắc sao?"

Tịch Tích Chi làm bộ như không nghe thấy, trong lòng nói thầm, hai

tiểu người hầu đó đợi một lát nhất định sẽ đuổi đến. Lúc nàng đi, nàng thấy
họ bị Đông Phương Vưu Dục gọi lại hỏi chuyện rồi.

Tịch Tích Chi không muốn trêu chọc phiền toái, bất kể An Nhược Yên

khiêu khích ra sao, nàng đều làm như không nghe thấy, muốn đi vòng qua

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.