DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 405

An Nhược Yên dùng hết sức lực đụng chạm thì sao một đứa bé mười

hai tuổi có thể ngăn cản được? An Vân Y không ổn định được gót chân,
thân thể nghiêng sang một bên, chỉ chút nữa sẽ đè lên thân con chồn nhỏ.

Nhìn An Vân Y dần dần nghiêng về phía mình, Tịch Tích Chi sợ hãi

luống cuống một trận. Con đường phía trước có An Nhược Yên cản trở, lối
đi phía sau lại bị một đám công chúa chặn lại, nàng muốn không bị đè ép
thành bánh thịt (ý nói bị đè bẹp dí), chỉ có một lựa chọn —— nhảy hồ!
Không chút do dự nào, đang lúc thân thể An Vân Y sắp đổ rầm ngã xuống
đất, Tịch Tích Chi dùng tốc độ nhanh nhất nhảy lên, sau đó chỉ nghe ‘bùm’
một tiếng, bọt nước văng lên trên mặt hồ rộng lớn.

An Vân Y nghiêng người ngã xuống đất, đau đến hít sâu vào một hơi,

cùi chỏ đụng mạnh vào sàn nhà, mọi người rõ ràng nghe thấy tiếng xương
trật khớp.

Rất nhiều vị công chúa sợ hãi run cả bả vai, nghe được âm thanh đó

giống như bị kim châm vào người.

An Nhược Yên rất biết diễn trò, nàng ta giả bộ ngã xuống, rồi vịn tay

vào hòn non bộ bên cạnh, "Thập tứ muội, muội bị sao vậy, thập tứ muội,
muội không sao chứ? Đều do bổn cung không cẩn thận, đứng không vững,
vấp phải tảng đá."

Nàng ta ỷ vào những người ở nơi này đều là người phe mình, lá gan

cũng lớn hơn. Mặc dù nàng giả bộ vẻ vô tội, nhưng ai cũng biết đây không
phải sự thật.

"Không có. . . . . . Không có việc gì." An Vân Y đau đến sắc mặt trắng

bệch, lại cố chấp nói ra những lời này. Trong lòng tự nói với mình, chuyện
này không tính là gì, đau thêm nữa cũng chỉ là đau, phải chịu đựng.

Con chồn nhỏ bơi vô cùng giỏi, trừ lúc đầu giãy giụa hai phát thì càng

về sau càng thoải mái. Trời tuy ấm nhưng nước vẫn có chút lạnh, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.