DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 455

"Thị vệ Ngô, lửa. . . . . . lửa cháy quá lớn, dập mãi không tắt!" Nhìn

từng thùng nước hắt về phía hỏa hoạn nhưng không có chút hiệu quả, rất
nhiều thị vệ đều sốt ruột.

Ngô Kiến Phong lau mồ hôi trên trán, "Dập lửa! Còn đứng đó nói nhảm

nhiều như vậy, đều không muốn sống sao!"

Lửa càng cháy càng lớn, chỉ một lát sau, liền lan ra toàn bộ cung điện.

Những đồ trong cung điện, đa số là vật dễ cháy, một mồi lửa liền cháy. Âm
thanh ‘phừng phừng’ vang lên từng đợt, ánh lửa từng đợt hiện lên trong
điện.

An Hoằng Hàn cùng đám người Lâm Ân chạy tới từ điện Bàn Long, còn

chưa tiến vào cung Yên Vưu, từ xa đã nhín thấy lửa cháy ngập trời, chiếu
sáng cả một vùng trời trong đêm.

Khói dầy đặc không dứt, bay thẳng lên.

Sắc mặt An Hoằng Hàn càng trở thêm lạnh lùng, bước chân nhanh

chóng vào cung Yên Vưu, thấy tất cả thị vệ và thái giám đều xách theo
thùng nước dập lửa, lập tức đến chỗ Ngô Kiến Phong, mở miệng liền hỏi:
"Vân chồn đâu?"

Ngô Kiến Phong khẩn trương đè chuôi kiếm, trên trán mồ hôi lạnh ròng

ròng chảy ra: "Hồi. . . . . . Hồi bẩm bệ hạ, lúc bọn thuộc hạ phát hiện ánh
lửa thì đã lập tức cứu hỏa rồi. Vân. . . . . . Vân chồn vẫn còn ở trong cung
điện, xin bệ hạ cho thuộc hạ thêm một chút thời gian, thuộc hạ nhất định
cứu ra Vân chồn."

Hai mắt An Hoằng Hàn sắc bén, nhấc chân, không chút lưu tình đạp

Ngô Kiến Phong. Dùng sức rất mạnh, khiến Ngô Kiến Phong thân cao mét
bảy bị đạp ra xa mấy mét.

Lâm Ân sợ tới mức run rẩy hai vai, lần này, bệ hạ thật sự tức giận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.