DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 459

Lưu phó thanh cũng thật sự sốt ruột, đi tới đi lui, thỉnh thoảng lại ngẩng

đầu nhìn cung điện.

Bỗng nhiên ‘bùm’ một tiếng, xà nhà không chịu nổi ngọn lửa thiêu đốt,

cuối cùng gãy lìa.

Lâm Ân sợ hãi mặt không còn chút máu, hoảng sợ ngồi bệt trên mặt đất.

Ánh mắt của tất cả mọi người ngay lập tức trở nên ảm đạm, xà nhà gãy

liền ý cửu tử nhất sinh (3).

(3) Cửu tử nhất sinh: ý nói nếu hi vọng mạng sống con người có mười

phần thì chín phần là đã chết, một phần là hi vọng còn sống sót.

Lưu Phó Thanh là Tể Tướng một nước, trong đám người chỉ có ông là

người bình tĩnh lại trước tiên, hô với mọi người: "Bệ hạ còn chưa có chết!
Các ngươi bày ra dáng vẻ thất hồn lạc phách cho ai nhìn? Bệ hạ hồng phúc
tề thiên (4), chính là Chân Long Thiên Tử (5), được trời cao che chở. Coi
như khó khăn lớn hơn nữa, cũng có thể giải quyết dễ dàng."

(4) Hồng phúc tề thiên: ý nói phúc đức, vận may ngang trời.

(5) Chân Long Thiên Tử: ý chỉ là một con rồng con của trời.

Lời của ông như cho mọi người ăn một viên thuốc an thần.

Mọi người vừa dập lửa, vừa đưa mắt nhìn vào trong cung điện.

Cả cung điện như trải qua một lần trời long đất lở, lấy cung điện làm

trung tâm, khắp vùng xung quanh lung lay, cung điện đột nhiên sụp đổ,
từng đợt khói cuồn cuộn bốc lên.

Mà đúng lúc này, một bóng người màu vàng óng xuất hiện trước mắt

mọi người. Hắn lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai từ trong cung điện
chạy như bay ra ngoài, do nhiệt độ nóng rực, long bào sớm bị hong khô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.