DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 504

An Hoằng Hàn gợi ra nụ cười có thâm ý sâu xa, "Chẳng lẽ ngươi có thể

nhảy?"

Ngón tay chọc vào cái bụng mập của con chồn nào đó, trong đầu liên

tưởng đến cảnh tưởng một quả cầu nhảy múa, giờ phút này An Hoằng Hàn
dứt bỏ tất cả ưu phiền, sung sướng cười ra tiếng.

Con chồn nhỏ bị người khác đùa giỡn, liền xù lông đẩy bàn tay to kia ra.

Bằng thân thể vụng về của nàng, có thể đi ra nhảy hay không? Chẳng qua
nhiều người, sự tình liền dễ làm! Thật ra nàng có biện pháp có thể thắng
được đám vũ cơ múa ‘ phượng hoàng cùng bay ’ kia.

Giờ phút này, điệu múa đã tiến vào giai đoạn cao trào. Tiếng cười của

Đông Phương Vưu Dục bên kia vang lên không ngừng, mà bên này bọn họ
còn đang suy nghĩ nên ứng đối như thế nào.

Điệu múa ‘Phượng hoàng cùng bay’ này đòi hỏi thời gian rất dài, thời

gian mới qua một ly trà (7), mà mới nhảy được một nửa bài. Nói như vậy,
Tịch Tích Chi còn có thời gian uống cạn chung trà có thể chuẩn bị.

(7) Thời gian tính theo ly trà: ý là ngày xưa hay có tục pha trà, cần phải

qua rất nhiều công đoạn ngâm ấm tách, rửa dụng cụ, mà rót được ly trà rồi
đến uống ly trà nhâm nhi cũng cần rất nhiều thời gian.

Tịch Tích Chi trượng nghĩa vỗ vào ngực nhỏ của mình, lải nhải hai

tiếng, giống như đang nói ‘ mọi chuyện, cứ để ta lo ’.

Khó được con chồn nhỏ nguyện ý cùng hắn đứng ở trên cùng một chiến

tuyến, mặc dù An Hoằng Hàn không ôm ấp hy vọng quá lớn, cũng theo nó
nói: "Thế thì đều xem ngươi rồi."

Lâm Ân có xúc động muốn ngất, đây là cuộc so tài giữa hai nước, bệ hạ

lại mắc bệnh hồ đồ gì rồi, sao có thể đem chuyện này giao cho một con
chồn đi làm? Huống chi Vân chồn chẳng qua là sủng vật mà thôi, có thể có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.