DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 604

Lúc mới bắt đầu, Lâm Ân không kịp phản ứng. Sau đó nghe thế thì bị

dọa tới mức miệng lưỡi líu lại. Thảo nào nghe mất tự nhiên thế, hài tử này
vậy mà lại gọi thẳng tục danh của hoàng thượng ra!

"Tiểu tổ tông, đây là hoàng cung, đừng nói lão nô không nhắc nhở

người. Hoàng cung nhiều người nhiều miệng, hơi nói sai một chút, truyền
vào tai người khác thì đó chính là chuyện rơi đầu. Về phần bệ hạ có thể có
nữ nhi không à? Không có. Từ khi bệ hạ lên ngôi thì rất ít qua đêm ở chỗ
các phi tần. Mấy tháng gần đây lại càng thêm không đi vào lần nào, nữ nhi
ở đâu ra?" Lâm Ân ra hiệu cho Tịch Tích Chi nhỏ giọng một chút, đừng để
người khác nghe thấy, "Về phần người trong viện Thái phó á hả? Không
phải là mấy vị quận chúa, còn có ít con cháu đại thần ư?"

Bồi dưỡng con cháu đại thần, đây cũng là chuyện qua nhiều thế hệ. Ví

dụ như thư đồng của hoàng tử, thị vệ thiếp thân của hoàng tử, đều được lựa
chọn từ trong số họ.

Mà góc độ nhìn vấn đề của mỗi người cũng khác nhau...

Tịch Tích Chi chỉ bắt được một câu từ lời Lâm Ân... An Hoằng Hàn ít

đi qua đêm tại các cung của phi tần.

Trong lòng càng tin vị đế vương nào đó có bệnh không tiện nói ra hơn,

cho nên mới không dám qua chỗ các phi tần ngủ. Nếu không thì một nam
tử tứ chi hoàn mỹ, sao tới 'tuổi này' rồi mà ngay cả một hài tử cũng không
có? Nếu là người nhà bình thường thì còn dễ nói, nhưng An Hoằng Hàn là
hoàng đế. Chẳng phải hoàng gia chú trọng nhất là huyết mạch à?

Vị hoàng đế nào trong lịch sử chẳng có một đống nhi tử chăm sóc trước

lúc lâm chung?

Tịch Tích Chi bày ra vẻ 'ta hiểu'. Lâm Ân thấy thế thì hơi ngơ ngác. Hắn

ho khan hai tiếng, ổn định suy nghĩ của mình, mới nói tiếp: "Mau vào đi,
nếu không thì muộn mất."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.