DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 652

An Hoằng Hàn nhìn dáng vẻ lo lắng này của nàng, lắc đầu đầy bất đắc

dĩ.

Hắn không nhốt nàng trong lồng, sao nàng lại như thể mấy trăm năm

không được ra ngoài vậy? Nhìn bộ dạng này của nàng, hắn vừa tức vừa
buồn cười.

Mặc món áo bào sau cùng, hắn chỉnh lại ngay ngắn, sau đó cất bước đi

về phía Tịch Tích Chi.

Hắn mặc cẩm bào màu xanh đậm, chỗ vạt áo có ngạo mai thêu bằng tơ

vàng. Tơ vàng quấn quanh từng đóa ngạo mai một cách hoàn mỹ, mỗi khi
ánh mặt trời chiếu xuống sẽ tỏa ra ánh vàng mờ mờ, càng tăng thêm phần
cao quý cho An Hoằng Hàn.

Tịch Tích Chi nhìn ngây người, nuốt nước miếng một cái, hồi hồn lại.

Bộ dạng An Hoằng Hàn đẹp trai không ai dám phản đối, bình thường

luôn mặc long bào khiến người ta cảm thấy cao cao tại thượng, không thể
chạm tới. Mà hôm nay thay một bộ quần áo, tuy khí chất cao quý và khí
phách vẫn tồn tai như trước nhưng càng có thể làm nổi bật khuôn mặt anh
tuấn kia.

An Hoằng Hàn đi tới cạnh Tịch Tích Chi, nắm tay nàng rất tự nhiên,

"Không phải là vội xuất cung à? Bây giờ thất thần gì vậy?"

Bị một câu nói của An Hoằng Hàn kéo suy nghĩ về, Tịch Tích Chi gật

đầu đầy hưng phấn.

Cung nữ thái giám đứng sau cũng mê mẩn, nhưng không đơn thuần chỉ

bởi vì dung mạo như d;đ;l;q;đ thiên nhân của bệ hạ. Khi Tịch Tích Chi
đứng chung một chỗ với An Hoằng Hàn, nghĩ kỹ một chút thì thấy áo bào
màu xanh của bệ hạ vô cùng xứng đôi với đôi mắt màu xanh da trời của
nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.