DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 653

Nhưng đối phương một là bệ hạ xa không với tới, một là hài tử chỉ mới

bảy tám tuổi, sao bọn họ lại nảy ra ý nghĩ như vậy?

Lần xuất cung này, An Hoằng Hàn không gióng trống khua chiêng, chỉ

dẫn theo hai nô tài là Lâm Ân và Ngô Kiến Phong.

Vừa ra khỏi hoàng cung, bọn họ an vị trên xe ngựa đã sớm chuẩn bị tốt.

Xe ngựa vô cùng bình thường, không khác gì xe của gia đình bình thường.

"Đi dạo một chút trước nhé? Hay tới thẳng Phượng Tiên cư?" An Hoằng

Hàn lên tiếng hỏi thăm.

Bây giờ còn cách giữa ngày một hai canh giờ, có đủ thời gian để tiểu hài

tử này dạo phố.

Đương nhiên là Tịch Tích Chi chọn vế trước không chút do dự.

An Hoằng Hàn vén màn xe, phân phó với bên ngoài: "Ngô Kiến Phong,

đợi lát nữa tới cửa khu buôn bán thì dừng xe."

"Không phải nói ở Phượng Tiên cư rất nhiều người à? Chúng ta không

đi giành chỗ trước hả?" Vì lần tranh tài thưởng thức mỹ vị này mà nàng đã
hỏi thăm được không ít tin tức từ chỗ cung nữ.

Nghe nói ngày náo nhiệt nhất ở Phượng Tiên cư là ngày tranh tài. Cung

nữ nói tới mức vô cùng khoa trương, gì mà người đông nghìn nghịt, nhốn
nha nhốn nháo, ngựa xe như nước, không còn chỗ trống, hễ là từ ngữ miêu
tả đông người đều được cung nữ lựa ra nói hết.

Lâm Ân nghe vậy thì không nhịn được mà cười gượng.

Ngô Kiến Phong nhìn Tịch Tích Chi đầy khinh bỉ, sau đó đánh xe tiếp.

Tịch Tích Chi không biết mình nói sai cái gì, vẻ mặt khó chịu, mím chặt

môi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.