DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 797

này. Nhưng … Ngay cả An Nhược Yên nàng cũng đẩy ngã được, chẳng lẽ
còn sợ một nữ hài tám tuổi à?

Nàng giơ tay lên sờ sờ cây trâm trên búi tóc, khóe môi nở nụ cười ngọt

ngào. Chỉ cần có người kia giúp mình thì chắc chắn mình có thể vượt qua
cửa ải khó khăn.

Kiểu dáng trâm cài tóc cực kỳ đẹp đẽ, một đóa hoa mẫu đơn hoa lệ càng

thêm giống một đóa hoa thật đang nở rộ. Kể từ khi có sự giúp đỡ của hắn
nàng mới có thể có được những thứ trước kia không có. Tất cả mọi thứ nằm
trong tầm tay, nàng không thể buông bỏ. Nàng không chỉ cần cẩm y hoa
phục mà còn cần sự chiều chuộng của hoàng huynh. Sao nàng có thể tặng
sự cưng chiều cho một tiểu cô nương chẳng liên quan gì?

“Hãy chờ coi, nhất định bệ hạ không chịu nổi tiểu hài tử bẩn thiểu đó.”

Rất nhiều người khẽ bàn luận.

Như là chứng minh cho suy đoán của bọn họ, khi An Hoằng Hàn giờ

cánh tay dài lên thì ánh mắt tất cả mọi người đều không hẹn mà cùng nhìn
sang.

Nhưng điều ngoài dự đoán của người ta là hắn chỉ lạnh lùng nói một

tiếng: “Khăn.”

Cung nữ ngẩn người rồi mới phản ứng được, nhanh chóng cầm một cái

khăn tay đưa cho An Hoằng Hàn.

Hắn vươn tay nhận lấy khăn lụa, thấy Tịch Tích Chi gặm hết một cái đùi

gà thì giơ tay lên lau sạch khóe môi cho nàng.

“Nàng không sợ mất mặt à? Nhiều người nhìn vậy mà thật không ngờ là

ăn chẳng có tướng gì cả.” Giọng điệu của hắn không có tức giận mà lại tràn
đầy trêu chọc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.