DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 82

Sợ đến mức Tịch Tích Chi nhảy ra xa mấy bước, cúi đầu nhìn xuống

đám tấu chương, đã bị nàng giày vò nhăn nhăn nhúm nhúm rồi.

Bóc vỏ quả nho, An Hoằng Hàn ngậm quả nho vào miệng. Nước Cưu

tiến cống quả nho, không phải là hắn chưa ăn nhưng hắn lại cảm giác quả
nho này là ngọt nhất.

Cực kỳ đau buồn nhìn quả nho lớn nhất vào miệng người khác, Tịch

Tích Chi hận đến cắn móng vuốt, lại tiếp tục đi chiến đấu cùng đám quả
nho trên bàn.

Sức ăn có hạn, bụng Tịch Tích Chi căng hết cỡ cũng chỉ thể nuốt vào

hơn mười quả nho. Nghĩ An Hoằng Hàn dường như không thích ăn quả
nho, Tịch Tích Chi nhớ đến lão nhân chữa trị chân trước cho nàng. Người
khác giúp qua nàng một lần, đáp lễ đưa chút quà cho người ta đó là chuyện
tình hết sức cần thiết.

Ngộ nhỡ về sau nàng lại bị thương, còn phải làm phiền lão đầu lần nữa.

Ở trước mặt An Hoằng Hàn khoa tay múa chân một hồi, móng vuốt sờ

lên cằm, học bộ dáng lão nhân kia vuốt râu sau đó lại đẩy khay ngọc một
cái.

Thấy con chồn nhỏ để ý lão đầu kia như vậy, An Hoằng Hàn buồn bực

không vui. Hắn không chỉ cung cấp con chồn nhỏ ăn uống ở còn phải nuôi
nó béo mập, tại sao lại không thấy con chồn nhỏ tặng lễ cho hắn?

Âm thanh không khỏi lạnh mấy phần, An Hoằng Hàn nâng cao khay

quả nho, "Nếu như trẫm không nhớ lầm, khay quả nho này giống như toàn
bộ thuộc về trẫm. Ngươi muốn đưa lễ vậy liền lấy đồ của bản thân ra đưa."

Hẹp hòi! Tịch Tích Chi cắn răng nghiến lợi, trừng mắt An Hoằng Hàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.