DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 868

“Nhìn thấy hết chứ?” An Hoằng Hàn thu tay về như không có chuyện gì

xảy ra, lại ôm chặt thân thể nho nhỏ của Tịch Tích Chi, gỡ nàng xuống từ
tay mình.

Bởi vì nàng căng thẳng tới mức quá dùng ức nên tay hắn bóp ra một dấu

ấn màu đỏ nhỏ trên người nàng.

Nàng mờ mịt chớp mắt mấy cái, ánh mắt còn dừng trên lòng bàn tay của

An Hoằng Hàn, nào có một chút dấu vết bị thương nào? Vốn nàng tưởng
một chưởng này của hắn bổ xuống thì chắc chắn bàn tay sẽ trở nên huyết
nhục mơ hồ. Nàng cũng đã chuẩn bị sẵn sàng nhưng bây giờ lại xuất hiện
cảnh tượng này.

Chít chít… Nàng kêu hai tiếng với An Hoằng Hàn, vẫn khó tin như

trước, bắt lấy cánh tay hắn, nhìn qua nhìn lại vài lần.

Hành động này của con chồn nhỏ hoàn toàn lấy lòng An Hoằng Hàn.

Tuy hắn không nở nụ cười nhưng trong lòng lại vô cùng thích nàng lo lắng
cho cảm xúc của hắn.

“Trẫm không sao.” Như là để con chồn nhỏ nào đó yên tâm, hắn nói ra

những lời này.

Các đại thần xung quanh đều không hiểu, chỉ cho là bệ hạ nói như vậy

đơn giản là để bọn họ yên tâm.

“Bệ hạ, người làm gì vậy?” Thấy bệ hạ bình an vô sự, các đại thần lại

bắt đầu hỏi thăm nguyên nhân chuyện này. Hữu tướng Lưu Phó Thanh là
người đầu tiên hỏi ra, hai hàng lông mày muối tiêu nhíu chặt lại với nhau.

Lưu Phó Thanh được coi là một trung thần, ít nhất thì ông cống hiến cho

Phong Trạch quốc nhiều hơn Tả tướng Tư Đồ Phi Du.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.