DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 93

Trên lông chân màu bạc của con trồn nhỏ bao phủ dính rất nhiều phấn

hoa màu xanh dương. Một đôi chân bẩn thỉu đặt ở trên bàn vô cùng dễ thấy.

"Nhấc con chồn nhỏ này lên cho ai gia, đúng là hoa Lam Linh biến mất

bị nó cất giấu rồi." Dung mạo của Thái hậu được tu sửa rất tốt. Nhưng bởi
vì biểu tình dao động trên mặt quá lớn nên khóe mắt nhíu lại thành từng vệt
nếp nhăn.

Hai thái giám nghe theo chỉ thị Thái hậu, bắt được con chồn nhỏ, ôm

nàng rời khỏi bàn đá.

Hoa Lam Linh cất giấu dưới thân thể tức khắc lộ ra. Bởi vì bị con chồn

nhỏ đè lên hoa Lam Linh xinh đẹp như trước đã không còn tồn tại. Từng
cánh hoa rơi rụng trên bàn đá, bị chà đạp thay đổi hoàn toàn.

Thái hậu càng phẫn nộ hơn ba phần, nâng lên vài cánh hoa nát vụn,

"Hoa Lam Linh của Ai gia a, bốn năm mới mở hoa một lần, bốn năm a. . . .
. ."

Mấy vị phu nhân thấy sự tình không ổn, tất cả đều vây quanh an ủi Thái

hậu một hồi. Có hai người lại càng diễn trò thêm nhỏ ra vài giọt nước mắt,
vừa khóc thút thít vừa nói chuyện.

Thái hậu đau lòng một lúc, cuối cùng từ trong mất mác thoát ra, ánh mắt

tàn nhẫn nhìn chằm chằm con chồn nhỏ, phân phó hai người thái giám nói:
"Đè nó vào trên bàn đá cho ai gia, phải dạy dỗ nó một trần thật tốt."

Vẻ mặt hai người thái giám do dự, nhỏ giọng nói: "Thái hậu, Vân chồn

được bệ hạ nuôi. Ngộ nhỡ bệ hạ truy cứu tới. . . . . ."

Đều nói thà đắc tội tiểu nhân chớ đắc tội với phụ nữ. Tịch Tích Chi nhìn

vẻ giận dữ của Thái hậu sợ đến mồ hôi lạnh chảy ròng ròng. Không hổ là
mẫu hậu An Hoằng Hàn cũng là dạng người lòng dạ độc ác. Phỏng đoán

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.