DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 952

mặt Tịch Tích Chi, kéo tay nhỏ bé của nàng, kiểm tra đi kiểm tra lại xem có
bị thương hay không.

Xác định tiểu hài tử không bị chút tổn thương nào, đôi lông mày nhíu

chặt của hắn mới từ từ giãn ra. Lạnh lùng nhìn Phùng chân nhân, cái nhìn
kia lãnh khốc như băng như thể cảnh cáo đối phương nếu vừa rồi Tịch Tích
Chi có huyện không may thì nhất định hắn sẽ không dễ dàng bỏ qua.

Phùng chân nhân mơ hồ nhận ra đầu mối, ánh mắt quanh quẩn giữa hai

người An Hoằng Hàn và Tịch Tích Chi. Ông lắc đầu đầy bất đắc dĩ, rất xúc
động mà nói: “Bệ hạ, cho dù người là vui một nước, có thiên thần che chở
nhưng có vài chuyện không thể cưỡng cầu được, vẫn nên buông bỏ sớm đi
thì tốt hơn.”

Mắt ông không mù, khoảng khắc khi Tịch Tích Chi đứng trước mặt ông,

ông đã rất rõ ràng rằng tuy tiểu hài tử này thuộc hàng yêu quái nhưng đi
theo con đường tu tiên. Linh khí vây quanh tiểu hài tử vô cùng sạch sẽ. Có
thể tu luyện tới cảnh giới như thế đúng là không dễ.

“Chuyện của trẫm không cần ngươi can thiệp.” Muốn hắn buông tay?

Còn khó hơn lên trời. Thứ hắn nhận định thì làm gì có lúc buông tay? Nếu
ông trời ngăn cản hắn vậy thì hắn không đội trời chung với ông trời.

Phùng chân nhân rất muốn nói gì đó nữa nhưng khi tiếp xúc với đôi mắt

lãnh khốc của hắn thì cuối cùng vẫn nuốt lời vào bụng.

Vì sao lại không nghe khuyên bảo như vậy chứ? Giữ một yêu tinh tu

tiên bên cạnh, ngoài không có lợi cho đôi bên ra thì không có bất cứ chỗ tốt
nào. Một mặt là cản trở tiến độ tu luyện của tiểu hài tử kia, mặt khác là ảnh
hưởng tới đế vương một quốc gia. Đừng tưởng rằng ông không nhìn ra, rõ
ràng rằng tình cảm của An Hoằng Hàn dành cho tiểu yêu tinh là không tầm
thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.