DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 955

Phùng chân nhân hừ mũi trợn mắt, “Chuyện Bạch Hồ lão đạo sẽ tự đi.

Nếu bệ hạ không còn chuyện gì khác thì về trước đi. Nhà gỗ này của lão
đạo không thể chứa nổi vị Phật đáng kinh ngài.”

“Lúc đi thu yêu thì báo cho trẫm một tiếng, trẫm sẽ đi cùng. Chuyện này

không chỉ liên quan tới an nguy bách tính mà cũng liên quan tới bang giao
giữa Luật Vân quốc và Phong Trạch quốc. Trẫm đoán chuyện Từ quốc sư
mất tích phần lớn là liên quan tới con hồ yêu này. Lần này không chỉ phải
thu yêu mà còn phải tìm ra tung tích Từ quốc sư. Phùng chân nhân, ngươi
hiểu chưa?”

Tuy Phùng chân nhân không vào triều làm quan nhưng ít nhiều gì cũng

hiểu tình hình gần đây của Phong Trạch quốc. Nghe An Hoằng Hàn nói
như vậy cũng rất coi trọng.

“Lão đạo nghe lời bệ hạ phân phó.”

“Vậy là tốt nhất. Không còn sớm nữa, trẫm sẽ không quấy rầy Phùng

chân nhân thanh tu.” Dứt lời, An Hoằng Hàn xoay người ôm lấy Tịch Tích
Chi quay về.

Chu quản gia cũng là người thông minh, đương nhiên biết cuộc nói

chuyện hôm nay tuyệt đối không thể để người thứ năm biết, nếu không cái
mạng nhỏ của ông nhất định không bảo đảm được.

Từ sau khi từ Hàn vương phủ về cung, sắc mặt An Hoằng Hàn vẫn âm

trầm, có cảm giác mây đen áp xuống.

Tay bé nhỏ của Tịch Tích Chi đã bị kéo phát đau, làm sao An Hoằng

Hàn cũng không buông tay, nàng cũng không dám mở miệng kêu.

Thấy mặt An Hoằng Hàn âm trầm Tịch Tích Chi đã cảm thấy sợ. Người

hôm nay chọc giận hắn chắc chắn không phải nàng, ngàn vạn lần đừng phát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.