ĐƯỜNG TỰ DO - SÀI GÒN - Trang 143

CHƯƠNG

7

T

ừ sáng sớm, cái loa ở nhà hát lớn đã kêu thất thanh. Rồi tiếng nói

trong loa, rồi nhạc, chiêng trống, ba bốn thứ âm thanh trộn lẫn thành món
tạp pín lù, ồm ồm lợn cợn nghe rất rùng rợn. Thằng Lai Phá đang ngủ ngon
giấc trên cái bục hành lang khách sạn Continental xây cất dở dang, kinh
hoàng ngồi bật dậy...

Chỉ một lát thôi, nó nhận ra cái âm thanh trong mấy ngày đại lễ, như sinh

nhật bác Hồ, mừng lễ lập đảng, lễ độc lập gì đó....

Nhà hát lớn trung tâm thành phố mà. Hai đầu đường đã chặn lại bằng

hàng rào công an và hàng rào dây kẽm gai. Mấy anh hùng lạng xe đạp,
đang ngon trớn xuống dốc, có trông thấy trời trăng gì đâu, bỗng nghe thổi
cái roét, hồn vía lên mây muốn té. Có anh nhảy xuống kịp, có anh phải lộn
một vòng, không thôi đâm đầu vào hàng rào kẽm gai, hay đụng mấy chú
công an, đều "lãnh nợ tù" như nhau. Có vậy thôi mà con nít bu lại coi, có
màn nào xe đạp thắng không kịp, người lái xe phải lượn vòng, hay nhảy đại
để khỏi đâm sầm thì vỗ tay la hét, như một trò chơi hay thấy đua xe gì vui
lắm. Xe gì cũng vậy, trờ tới là mấy anh công an thổi, rồi vẫy tay biểu quẹo
qua đường Lê Thánh Tôn. Vài người dẫn xe, trình giấy. Công an coi lâu
lắm mới vẫy tay cho đi, nhưng phải dắt xe đi bộ. Mấy ông mấy bà này như
đi diễn hành giữa phố trước mắt nhìn mọi người, nên một vài mặt cũng lấy
làm quan trọng.

Những ngày hai đầu đường bị chặn, bà con có cửa hàng trên đường

Đồng Khởi rầu thúi ruột. Mở cửa cho có, rồi bắt ghế ngồi coi mấy cái màn
không giống ai, lát nữa sẽ biểu diễn trên đường phố. Nhưng không ngồi coi
thì biết làm gì? Sẽ có một cuộc chạy bộ coi rất thê thảm hay một cuộc đua
xe đạp. Lần này nghe đâu có màn biểu diễn mô tô nữa, nên con nít bu đông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.