ĐƯỜNG TỰ DO - SÀI GÒN - Trang 146

thằng này mang cái bệnh đó, lại sức yếu như vậy, tuổi thọ không còn bao
lâu...

Coi như hết một buổi sáng. Đâu chỉ chừng đó ông bà, cô cậu phát biểu là

xong đâu. Còn có đoàn thiếu nhi của câu lạc bộ quận 1 xuống múa "thể dục
dụng cụ" mừng các anh đi nghĩa vụ nữa. Thôi thì vòng trong vòng ngoài,
bu coi con nít nhào lộn. Thằng Hôi kiếm đâu được một cái ghế dài đem tới.
Vậy là tụi nó đứng lên, khỏi phải xô đẩy, chen chúc, hay đứng sau lưng
người ta. Con Quê ở đâu cũng te te đi tới:

"Tao đứng với..."
"Không được. Không cho mày đứng chung..."
"Sao vậy, tụi bây kỳ thị há...?"
"Ừa...mày hôi lắm!"
"Ha, Hôi, mày mà dám chê tao hôi. Mày mới gớm ghiếc. Tao cũng

không đứng gần mày đâu...tởm."

"Tao còn đỡ ghê hơn con chó ghẻ bò theo mày đêm đêm. "
Con Quê giận. Bọn nó nói thằng Bò. Ờ, sao không thấy thằng Bò đâu hết

trơn. Hình như cả đêm qua, con Quê cũng không thấy nó. Con Quê bỏ mục
coi đoàn thiếu nhi múa, đi tìm thằng Bò.

Hàng rào kẽm gai chặn phía góc Đồng Khởi- Lê Thánh Tôn đã tháo gỡ,

cho lưu thông lại. Tiệm thuốc tây quốc doanh đã có người ra vào. Dì Phành
nãy giờ ôm thùng thuốc ngủ gà ngủ gật, đã tỉnh táo hẳn. Hai cánh cửa sắt ở
quán cà phê Bạch Ngọc chỉ hé mở, bên trong bàn ghế còn chồng ngổn
ngang, chưa bày hàng. Mấy cô phụ bán cà phê đã tới, nhưng họ đi qua ngồi
tán gẩu với chủ hàng thêu cách mấy căn...

Tiếng loa ở nhà hát lớn kêu to quá nên không ai để ý tiếng chửi nhau ầm

ĩ trong quán Bạch Ngọc. Bà Ngọc Hoa mặt mày hầm hầm, giọng oang
oang:

"Mày là thứ "đểu giả". Mày chỉ lợi dụng tao thôi..."
Bảnh, áo sơ mi trạc banh ngực, hai hàng khuya bị giựt bứt, mặt mày méo

xẹo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.