ĐƯỜNG TỰ DO - SÀI GÒN - Trang 262

Đúng là bữa nay phải gặp con Quê. Lóng này, con Quê cũng chỉ quanh

quẩn ở quán thằng Bao. Nhà này mới thêm một ông con trai "điều" từ Bắc
vô. Chừng mười sáu mười bảy thôi, mặt mũi "láu cá" còn hơn hai anh
nhiều. Thằng nhỏ nói giọng Bắc Kỳ rặt. Mấy bữa đầu mặc cái quần tây
rộng thùng thình như nính của ai, áo sơ mi sờn vai, khoe với con Lựu là ở
ngoài Bắc, nó chăn trâu giỏi lắm, mà chăn trâu cho nhà người ta chứ nhà nó
con chó cũng không có. Vậy mà tuần lễ sau, gớm, ông cũng quần bò, áo sơ
mi bụi không cài nút bỏ ngoài, tóc cắt bờm ngựa, trong khi bà chị dâu, vợ
Bảnh, đã qua mùa chay, tóc mới trổ lởm chởm như trái chôm chôm, phải
quấn một cái khăn trùm lấp lại chờ ngày tóc tai "sợi vắn sợi dài" trở lại.
Mấy từ này, thằng Bò cũng nghe lóm được qua cô Mai Bắc, cô Tuyết Chà,
cô Lan "đấm bóp" hay cười giỡn với nhau và kháo chuyện thiên hạ.

Đúng y chang như nó nghĩ. Khi ngang qua quán Bạch Ngọc, nó gặp

thằng Giàu đứng chắn ngang.

"Này, không thấy ông đang đứng đây hả. Cứ việc bò xăm xăm không

tránh đường."

Thằng Bò né qua một bên:
"Dễ vậy mày. Không có miệng xin "nỗi" ông. Ông cho một đá bể mặt

giờ."

Giọng bà Muội la như nhà cháy:
"Giàu. Vô. Mày lại muốn sinh sự gì thế? Vô nhà."
Đá gió một cái, ông tướng con mới "từ Bắc vô Nam" khuỳnh khuỳnh hai

cái tay cho có vẻ "anh chị", bước lui.

"Ra đằng sau phụ với anh Bao, cả ngày cứ nhởn nhơ chơi...mày hư đốn

gì đâu..."

"Ha...Vô đây làm đứa ở chẳng thà ở ngoài chăn trâu sướng hơn...Con

làm quần quật mới "huỗng" một tí u đã kêu toáng lên..."

Mặt thằng Giàu vênh lên nhìn lại u nó. Cũng đến là thua thôi. Bà Muội

lắc đầu.

"Mày đi đi, lát về đừng hòng có cơm, tao không để phần đâu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.