ĐƯỜNG TỰ DO - SÀI GÒN - Trang 260

ông thầy tới dạy nhảy. Chăm nom cẩn thận tốn kém như thế mà cái chân
thằng chả cứ như lát cuốc, bữa vô chân mình không biết lúc nào. Nghe vợ
bỏ, mê một anh lính Ngụy học tập về..."

Mỗi lần thằng bò thấy mặt thằng chả là muốn nhổ một bãi nước bọt. Đàn

ông gì mà thấy bám váy quần đàn bà rõ ràng...Tiền xăng phát, tiền đóng sân
tenis phát...Đứa con gái của cô Tuyết coi khinh "chú" dượng này chớ không
quí mến như với anh chàng nhạc sĩ kia...Có hôm thằng chả đi rồi, thằng Bò
nghe cô Tuyết chửi con bé quá sá quà xa luôn. Con bé hiền khô mà cũng
quạu đáp lại: "Ừa, bộ má chửi rồi tui "nể" cái thằng "chú" ăn bám đó chắc.
Xời ơi..."

"Hai..."
Thằng Bò giật mình quay ra. Tiếng nói như chim hót này, đối với nó

quen quá rồi. Đúng mà. Người đàn bà ngoại quốc. Bà ta đi với hai người
đàn ông ngoại quốc khác. Nó muốn cười một cái để tỏ cảm tình mà sao
miệng nó không nhúc nhích được. Nó cố mở lớn cặp mắt ti hí nhìn.

"Yêm...manh khoe...tốt... không?"
Nó muốn bật cười thành tiếng. Cũng không mở miệng được luôn.
Bà ta nói một tràng với hai người kia. Rồi cả ba nhìn ngắm nó, chỉ chỏ,

nói với nhau, như mấy người đi lựa heo giống hay chọn cá tôm vậy. Người
đàn bà đến gần, xoa tay lên đầu nó. Bà lại nói. Nó không hiểu, lắc đầu.
Nhưng dù sao, nó rất thích gặp lại người đàn bà ngoại quốc này, bốn năm
tháng có, không thấy bà ta xuất hiện.

"Cha ...me...em đâu?"
Một người đàn ông ngoại quốc hỏi bằng tiếng Việt bập bẹ. Nó lắc đầu.
"Mấy tuôi...?"
Nó lắc đầu nữa.
"Có gi ăn không?"
Nó cũng lắc. Ba người trở lại với nhau bằng giọng nói của họ. Rồi người

đàn ông:

"Em muôn đi hóc không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.