ĐƯỜNG TỰ DO - SÀI GÒN - Trang 274

Nhưng Nhung Xì Ke bật đứng dậy:
"Được. Tao muốn gặp thằng khốn nạn ngay..."
"Khỏi đi đâu. Tao tự đến tìm mày này..."
Bốn người con trai xuất hiện cùng một lúc. Thằng Bò nhận ra Cổn và

Hai Nuôi, còn hai người kia lạ mặt. Ngọn đèn dầu bị thổi tắt. Trước mặt
thằng Bò là một màn đen thẩm. Thằng Bò nghe giọng Long Tân Định thì
thầm.

"Đừng cho nó la."
"Để tao "dứt" trước."
Vẫn là giọng thì thầm. Thằng Bò hoàn toàn không biết chuyện xẩy ra ra

sao. Nó chỉ nghe tiếng ằng ặc lúc được lúc không. Cố lắng tai, nó nghe
được thêm một giọng:

"Đừng để một thương tích trên người nó..."
Lì lợm như thằng Bò, đã chứng kiến người ta hành hạ nhau, hiếp dâm tập

thể, đâm nhau chết, mà lúc này da ốc nó cũng nổi dày và người run lên bần
bật. Chắc chắn là họ giết con Nhung Xì Ke. Có nên la lên không? Đừng.
Chỉ một cú đấm là cái đầu nó nứt làm đôi. Nó há miệng mà tiếng kêu
không thể nào phát ra được. Và như cái nắp vòi bật sút, nước đái nó tự
động xì ra ướt dầm quần.

"Sao rồi. Liệu đủ chưa...?"
"Cố gắng một "phùa" nữa....Mày đi..."
"Tao "xìu" mẹ nó rồi..."
"Được mà. Mày coi nó còn nhúc nhích gì đâu..."
"Mẹ nó. Như "làm" với xác chết. Tao tởm quá."
Cả một khu công viên đầy dân bụi đời trấn đóng. Nhưng giờ này, hầu

như chìm hết vào giấc ngủ. Nếu có kẻ thức, chẳng ai mất công tò mò dính
vào mấy chuyện của giới "anh chị". Miễn là họ được yên thân là quí nhứt.
Bên ngoài, xe tuần tiễn của công an lâu lâu cũng có đi qua, cũng có mấy
ánh đèn Pin xẹt vào trong khu công viên, nhưng cũng chỉ chớp nhoáng.

"Đem nó đi được chưa?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.