ĐƯỜNG TỰ DO - SÀI GÒN - Trang 275

"Được. Vực nó dậy. Thôi thằng Cổn lo "cú chót". Đặt nó lên xe Honda.

Thằng Long Tân Định ngồi sau giữ nó...Xe đi khuya, chở ba có sao. Gần
mà. Đi cái rẹt là tới nơi...Giải tán."

Lào xào một lúc. Dưới tấm bạt trong lùm cây lại sáng lên ánh đèn dầu.

Chị Bảy Cà Tong lật ra một chiếc chiếu. Chị nằm xuống, nghiêng người.
Coi như đây là một mái ấm bình yên, chưa bao giờ xẩy ra chuyện gì nơi gối
đầu của chị.

Có tiếng xe Honda rồ máy ở bên phía mặt đường. Tiếng xe kêu rền rĩ,

kéo xa dần và mất hút. Thằng Bò ngẩn ngơ, chuyện vừa mới xẩy ra là có
thực hay nó tưởng tượng vậy...Nó dụi mắt.Hai Nuôi cũng vừa chui vô, kéo
tấm chiếu. Ngọn đèn dầu bị thổi tắt.

Gần sáng con Quê tỉnh dậy. Nó thấy thằng Bò nằm mọp trên cỏ. Sương

thấm ướt cả đầu, cả áo quần nó. Còn nó thì được đắp từ đầu tới chân bằng
tấm chăn nó vẫn dấu dưới hốc ghế đá. Chỉ có thằng Bò đã lo cho nó thôi.

Lúc nó lay thằng Bò, nó biết thằng Bò không ngủ.
"Mày nằm đây lâu chưa?"
"Từ tối hôm qua, lúc mày về..."
"Vậy sao. Tao không thấy...Sao mày không kiếm cái gì đắp, sương ướt

hết nè. Bệnh cho coi."

"Tao không sợ bệnh."
"Bệnh chết chớ ở đó mà không sợ."
"Tao không sợ chết. Tao còn muốn chết phứt đi cho xong."
"Gan cóc tía hả mày. Còn tao, tao sợ chết lắm. Không ai chôn đâu nghen

mầy. Bỏ vô cái hồ ướp cho người ta mổ tanh banh, người ta học làm bác sĩ
đó mày..."

"Sao chuyện gì mày cũng biết vậy?"
"Thì tao cũng chỉ nghe người ta nói chớ tao cũng như mày, cắn không ra

được một chữ...ui chao. Kỳ vậy nè..."

Tự nhiên con Quê ôm bụng. Mặt nó tái nhách...
"Mày sao rồi..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.