ĐƯỜNG TỰ DO - SÀI GÒN - Trang 299

"Mày uống "chì" nghe mày. Tao ngó mày tao càng ưa."
"Ưa cứt tao. Thằng côn đồ."
"Ừa, còn mày, Con đĩ ngựa."
"Chớ sao. Mai mốt lớn một chút tao nhứt định thành "đồ đĩ ngựa" rồi.

Chớ mày coi tao còn làm cái gì để sống nữa."

"Tao thương mày nè..."
"Ừa, cho mày thương, rồi ăn cứt với nhau. Thôi đi ông cố nội tui."
"Nhưng tao thương mày, mày cho không?"
"Cho cái gì mày. Mày thương kệ mày chớ. Tao không có cả cứt để cho

mày."

Thằng Hôi buồn hiu. Con Quynh bỗng nhiên ôm cái đầu nó, tay vo vo

mớ tóc đỏ hoe, rối nùi.

"Mày đừng buồn vậy chớ, mất vui. Ờ, để tao coi có thương được mày

không đã."

"Tao hỏi thiệt, mày có...với thằng Lai không?"
"Có gì mày? Tao chưa nghe mày. Con Quynh thì hà rầm với thằng Lai.

Ôi thôi, tụi nó chẳng coi ai ra giống gì đâu. Góc nhà hàng, gốc cây gì lúc
nào tụi nó hứng là "xà nẹo". Tao phải quay mặt đi hoài."

Rồi nó cười phá lên:
"Đ.M thằng Lai. Tụi nó làm trước mắt để dụ tao. Thiệt tao hổng thích

thằng Lai. Tao chứng kiến buồn cười lắm, con Quynh chửi nó như tát nước:
"Coi cái mặt thì tưởng trời đất, té ra dế cơm. Thôi mày đừng vọc làm tao
"thèm" điên lên rồi..."

"Nó điên lên thì làm gì?"
"Làm gì nữa, lúc nào thằng Lai cũng bỏ dở lưng chừng, phần còn lại con

Quynh tự giải quyết..."

"Thành ra bao giờ tới phiên mày cũng nhịn..."
Nhịn cái con bà mày. Tao cũng "thèm" điên lên chớ. Nhưng con Quynh

nó giải quyết cho tao nghề lắm mày...Có bữa nó "làm" cho thằng Lai lạy nó
luôn, cười quá là cười."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.