ĐƯỜNG TỰ DO - SÀI GÒN - Trang 450

đưa cho Nết hộp diêm, nói:

"Chị thắp cây đèn dầu trong góc kia mà dùng. Ở ngoài có kẻng, có gì chị

đánh kẻng lên..."

Hắn bỏ đi. Con Nết đốt đèn vào phòng trong dọn chỗ ngủ. Nó có đem

theo tấm chăn phủ lên chiếu trông rất lịch sự. Xong xuôi, nó lui cui dọn
thức ăn. Một chai vốt-ka mác Liên Xô đàng hoàng. Còn phải hâm món "bổ
dưỡng" cho nóng. Cô soi đèn ra phía sau, có một cái chái nhỏ, bếp đơn giản
có ba cục gạch chụm lại và một ít củi khô. Được rồi, con Nết nhúm lửa sẳn
để đó rồi trở lại, vô phòng nằm.

Giun dế bên ngoài kêu ầm ĩ. Thỉnh thoảng có tiếng rột roạt như rắn bò

trên mái tranh làm con Nết thấy rờn rợn, nhưng cảm giác đó cũng qua
nhanh thôi, nó đã từng ngủ bờ ngủ bụi suốt bao năm tháng, bán hết máu thịt
mới có được một căn phòng. Nó nghĩ cũng lạ, không biết nó mắc nợ gì
thằng Hai, mà ba hồi ghét, ba hồi thương. Hổng biết lần này, thằng Hai có
nghĩ lại mà đối đãi với nó thiệt lòng hơn không?

Có tiếng mở cửa. Tiếng khóa nghiến cửa lại nữa. Con Nết hồi hộp quá,

không biết có phải tên quản giáo nọ hay một cha căng chú kiết nào khác.
Cánh cửa gỗ hé mở, kêu ken két. Qua ánh đèn dầu le lói, con Nết nhận ra
tên quản giáo quen, nó ngồi rột dậy.

"Chị nằm yên đó, khỏi ngồi..."
Hắn ngồi xuống bên mé giường. Cái giường rêm mình, cũng kêu ken két.
"Em có cái này, để cán bộ...."
"Cái gì?"
"Dạ, cán bộ chờ em..."
"Tranh thủ, không có nhiều thì giờ..."
"Dạ, một chút thôi mà, cán bộ..." Khéo léo nó gỡ đôi bàn tay hung bạo

ra.

Con Lê xuống bếp nhắc món ăn, rồi dọn ra bàn ở phòng ngoài. Khăn ăn,

ly ruợu gì nó cũng đã đem sẳn. Xong xuôi, nó trở vào, thấy tên cán bộ đang
nằm trên tấm ra trắng bóc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.