ĐƯỜNG TỰ DO - SÀI GÒN - Trang 451

"Mời cán bộ ra ngoài xơi chút đỉnh, em có đem món ăn lên."
"Thế à."
Hắn ra ngoài, nhìn bàn ăn. Ly tách sang trọng, thức ăn, rượu bày lên bàn,

trong đời hắn chưa hề được ai dọn cho một bàn ăn đẹp, sang trọng như vậy,
ngoài những lần về thành phố, đi ăn nhà hàng thật loạn, xô bồ.

"Cán bộ ngồi xuống đi..."
Con Nết ấn vai hắn xuống, rồi lăng xăng rót rượu, gắp thức ăn.
"Cán bộ biết em đem món gì lên mời cán bộ không?"
"Gì thế?"
Giọng hắn đã bớt cứng nhắc.
"Cán bộ đoán coi...thôi, cán bộ đoán không ra đâu. Món này...hì hì...bổ

dương, ngầu pín dê, thưa cán bộ...Mời cán bộ thử đi, đang nóng..."

"Bày vẽ thế!"
"Món này dưới quí lắm, phải đặt nhà hàng. Cán bộ để em..."
Con Nết cười giã lã, gắp từng miếng đút cho hắn như chăm sóc em bé.

Nâng ly rượu lên tận miệng cho hắn nhắm. Rồi nó luồn tay vào trong áo
xoa lưng, nắn bóp. Việc này thì con Nết quá rành nghề.

Rót, mời. Chai rượu chỉ một lúc đã vơi một nửa. Cái thố đựng thức ăn

cũng chỉ còn chút nước. Mặt tên cán bộ thì tái nhách mà hai mắt như có
lửa. Con Nết biết là thuốc đã ngấm, nó đã khéo léo hòa cả một gói vào thức
ăn, ông ních hết như vậy thì chịu gì nổi. Mấy tay chơi có nửa gói đã ngất
ngư con tàu đi rồi. Tay chân hắn đã lạng quạng, nhưng con Nết vẫn vờn
như mèo vờn chuột, nhích tới, đụng chạm, chà xát một tí rồi lại tránh ra...

"Lại đây. Bảo lại đây."
"Cán bộ phải ăn cho hết, toàn bổ không hà..."
Hắn nói như ra lệnh.
"Không ăn nữa. Tới đây, bảo phải nghe.
"Dạ".
"Đưa tay đây."
Nết đưa tay cho hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.