DƯƠNG TỪ HÀ MẬU - Trang 129

Chùa Phật khôn cầm cây lão mại,

Động tiên xin chuốc chén quỳnh tương.

Chút tình bóng gió riêng cưu bạn,

Mấy dặm non sông vôi tách đường.

Đói lạnh dấu xưa ai cũng biết,

Ngưoi về, nhà, nước, hiếm người thương

Dương Từ, Hà Mas65u nghe thơ,

Than rằng: Nào biết bao giờ gặp nhau!

Cuộc đời là cuộc bể dâu,

Nước về doành thẳm, khôn cầu nguồn xưa.

1620.- Nói thôi nước mắt như mưa, tri Niên chỉ nẻo quê xưa đành rành,

*

* *

Thâu đàng nhờ có phép linh

Một ngày một ngọ, hồi trình chẳngxa

Dương Từ về đến quê nhà,

Đoái nhìn cảnh vật thấy ra lạ lùng.

Ngẩn ngơ đứng trước bình phong,

Minh nghi chưa dám vào trong công đường.

May đâu lại có Đỗ nương,

Dạo chơi ra cửa nhìn tường phu quân.

1625.- Hai hàng nước mắt rưng rưng,

Nửa thương việc trước, nửa mừng ngày nay,

Dương Từ lấy thuốc tiên hay,

Cho Dương Trân uống,kịp ngày lành mau.

Cha con chồng vợ gặp nhau,

Hỏi, phô, chuyện vãn, trước sau tỏ tình.

Gần xa đều tới thăm mình,

Coi đi tu đã nên hình Phật chi ?

Mười lăm năm bỏ nhà đi,

Nợ oan gia lại khéo

ghì

vào đây.

1630.-Nàng rằng : Từ ấy những nay,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.